Lâm Lạc nghĩ nghĩ, lấy ramột khối linh thạch đưa cho Tô Quảng Khai, nói:“Lão gia tử, người xemthứ này đối với ngươi hữu dụng không?”
“Linh, linh thạch!” Tô Quảng Khai không khỏi mở to hai mắt “Lão đại từchỗ ghi chép của vị thượng cổ tiền bối kia mà biết được thứ này. Vàothời thượng cổ, tiên cảnh cường giả đều dùng nó để gia tốc tu hành,cũng giống như thiên tinh thạch dành cho tiên thiên thập cảnh võ giả!”
Trách không được đại hắc miêu cùng Đường Điềm cứ thế giữ lấy linh thạch, nguyên lai thứ này đúng là chuyên cung tiên cảnh cường giả tu luyệndùng là! Cũng khó trách hắn không có cách nào trực tiếp luyện hóa linhthạch, đây chính là bảo vật tầng thứ tiên cảnh, không có đánh chết hắnđã là mệnh lớn!
Bất quá, bảo vật trân quý như vậy mà Bao Thức Lễ trực tiếp đưa cho hắncùng với con rối tiên cảnh, phong cách tài đại khí thô đến mức nào, cũng khẳng khái chiếu cố hắn đến mức nào?
Lâm Lạc không thích thiếu nhân tình của người khác, bất quá nhân tình này thật sự là quá lớn!
Tuy rằng Bao Thức Lễ nói là báo ơn của một người chí thân của Lâm Lạcnhưng một là một, hai là hai, dù gì Lâm Lạc cũng không nguyện khôngduyên cớ chiếm chỗ tốt của người ta! Hơn nữa, Lôi Trì, con rối linhcảnh, linh thạch, ân huệ như vậy cũng quá lớn!
“Lão gia tử, khối linh thạch này có thể duy trì ngươi bao lâu?”
Tô Quảng Khai đem linh thạch vuốt ve một hồi, nói:“Đại khái có thể bổ sung lão phu toàn lực xuất thủ hơn mười lần!”
Như vậy cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-tao-hoang-vu/1394113/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.