Nàng rất không có lương tâm nở nụ cười, nhưng lập tức lại an ủi:
- Bất quá linh căn tốt xấu đối với võ giả mà nói tuy trọng yếu, nhưng mà trọng yếu hơn là cơ duyên! Thật giống như ngươi tên tiểu tử thúi này, cư nhiên còn có không gian pháp khí! Mà Tề Thiên, cũng là loại có cơ duyên nghịch thiên, nhận được thượng thiên chiếu cố, cho dù ngu xuẩn như heo cũng có thể tiến cảnh như bay!
Lâm Lạc không khỏi sắc mặt tối sầm, lão tỷ này thật đúng là không biết an ủi người, nói đi nói lại cuối cùng so sánh hắn như heo.
Cái thông đạo này không dài, chừng bốn năm trượng sâu, hai người rất nhanh tựu đi xuống dưới, hiện ra một thạch thất chỉ vẹn vẹn có hơn một trượng vuông.
Thạch thất rất vắng vẻ, ở địa phương giữa nhất bày đặt một bồ đoàn, sau đó chính là một mảnh không không đãng đãng, không có những vật khác nữa!
Lâm Nguyệt Lộ không khỏi thất vọng, nhìn về phía Ngân Mang nói ra:
- Tiểu Bạch Bạch, ngươi không phải Tầm Bảo Thử ư, làm sao tìm được địa phương như vậy, không phải là chỗ người ta bế quan tu luyện sao?
Ngân Mang xèo xèo một hồi gọi bậy, vội vàng từ trên vai Lâm Lạc nhảy xuống, dùng miệng cắn bồ đoàn kéo ra cự ly một thước, phía dưới lập tức xuất hiện một hốc tối, hiện ra một châu cầu màu đỏ sậm.
- Đây là vật gì?
Lâm Nguyệt Lộ đi qua đem châu cầu này cầm lên. Nhưng châu cầu vừa vào trong tay của nàng lập tức đại phóng ánh sáng, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-tao-hoang-vu/1393821/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.