Chương trước
Chương sau
Trong tiếng cưới ha ha của khán giả, bọn họ ở trên đường quả nhiên là gặp được một con thực nghiệm thể có ý đồ đánh lén, thiếu chút nữa là ngậm Lộ Dao đi mất, trong một mảnh tiếng kêu sợ hãi, con thực nghiệm thể kia bị mấy viên đạn của An Thúy đưa xuống địa ngục.

Lộ trình tiếp theo mọi người càng cẩn thận từng li từng tí, khán giả xem gà mái An Thúy mang gà con cũng không ha ha ha nữa, mà chỉ cảm thấy khẩn trương cực kỳ, giống như là đang xem phim kinh dị vậy.

Không biết là đi trong bao lâu, ước chừng là hơn một giờ, bọn họ rốt cuộc cũng đi tới cuối, thấy được một cánh cửa lớn.

Quy tắc cũ, dùng khí gây mê trước, sau đó lại tiến vào, bất quá muốn đột nhập vào viện nghiên cứu này thì khó hơn nhiều so với viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý, nó không phải chỉ có xác sống cùng thực nghiệm thể mà thôi, mà còn có bẫy rập công nghệ cao.

“Không nên đi lộn xộn, nơi này nơi nơi đều trang bị bẫy rập cảm ứng tia hồng ngoại cùng laser.” An Thúy dặn dò bọn họ, sau đó bắt đầu phá giải.

Đối với An Thúy mà nói, thì vẫn cứ có chút quá mức đơn giản. Nhưng mà một đoàn đội có thể làm đến tinh tế như vậy, cũng đủ để cho đại đa số mọi người đều cảm thấy đây là một thế giới chân thật mà không phải là thế giới giả thuyết, cũng đủ khích lệ An Thúy.

Đột phá đủ loại bẫy rập của tầng thứ nhất, thì tiến vào khu vực làm việc trung tâm, lại dùng hết một bình khí gây mê, lướt qua mấy xác sống đầy đất, nhìn thấy thực nghiệm thể nghiêng ngả lảo đảo còn chưa hoàn toàn hôn mê, tiến lên một đao chém chết, bọn họ bắt đầu lục soát từng văn phòng đồng thời bật lên tất cả các máy tính có ở đây, thuận tiện cho An Thúy tìm kiếm.

An Thúy nhanh chóng phục chế ăn trộm văn kiện tư liệu trong mỗi máy tính, nhanh chóng nhìn qua, rất mau liền tìm thấy rồi.

“Thuốc giải độc đúng là ở nơi này.” An Thúy nói. Nhưng mà mày nhíu lại, thoạt nhìn cũng không phải hoàn toàn là tin tức tốt.

Những người khác lập tức kích động chạy qua.

“Có chút vấn đề, chúng ta đi một chuyến tới phòng thí nghiệm nhìn thử trước.”

An Thúy nói, mang theo bọn họ đi tìm phòng thí nghiệm, sau đó không lâu liền tìm được một căn phòng thí nghiệm. Phòng thí nghiệm này còn chưa bị con người phá hủy, bảo tồn thật sự rất hoàn chỉnh, thoạt nhìn ngày virus bị rò rỉ đó, phòng thí nghiệm này vừa vặn không có người, lúc sau, căn phòng này cũng vẫn luôn không có người tiến vào, cho nên vật phẩm vẫn duy trì bộ dáng ban đầu của chúng nó.

Phòng thí nghiệm có một cái tủ đông lạnh đặc biệt, bên trong đặt hai ống chất lỏng màu xanh lục.

“Đó chính là thuốc giải độc sao?!” Phó Lê có chút kích động hỏi.

“Hẳn là như vậy. Kéo một xác sống vào cho tôi, tôi kiểm tra một chút.”

Phương Văn Tuấn cùng Duẫn Thánh Kiệt đi ra ngoài, một người bắt lấy một chân kéo một xác sống đang hôn mê vào.

An Thúy tìm được kim tiêm, lấy một chút máu từ xác sống, cầm một ống chất lỏng màu xanh lục đi làm kiểm tra, một đám người khẩn trương hề hề đi theo bên cạnh, thành công hay thất bại phụ thuộc vào việc này, tất cả mấy mạng người của thành phố B có thể sống sót hay không thì phải phụ thuộc vào bọn họ.

Thời điểm mắt thấy virus sắp bị cắn nuốt xong, thì cắn nuốt đình chỉ, sau đó virus phản công, An Thúy ngẩng đầu, nhìn từng đôi mắt đang chờ mong nhìn cô nói: “Xác thật là thuốc giải độc.”

Không đợi bọn họ hoan hô, An Thúy lại tiếp theo nói: “Nhưng mà là bán thành phẩm.”

“Cái gì?” Kinh hãi.

“Thời điểm bọn họ đánh cắp virus cùng thuốc giải cũng không biết, thành phần quan trọng nhất của thuốc giải độc bị Lý tiến sĩ giấu rồi, thuốc giải độc đặt trong tủ đông kỳ thật bị khuyết thiếu thành phần quan trọng nhất kia, nên chỉ là bán thành phẩm, không thể chân chính đảo ngược trình tự.”

“Cho nên có lẽ chủ nhân của viện nghiên cứu này ngay từ đầu là cố ý khiến thành phố B khuếch tán tai nạn, chuẩn bị sau khi náo đến toàn cầu đều biết được, thì lại lấy ra thuốc giải độc làm vang danh thiên hạ, kiếm chác lợi nhuận kếch xù. Kết quả lại phát hiện thuốc giải độc chỉ là bán thành phẩm, nhưng tiến sĩ Lý đã bị giết chết, thành phần quan trọng nhất của thuốc giải độc không người nào biết, cục diện đã không thể thu thập, cho nên thúc đẩy kế hoạch hủy diệt thành phố B để hủy thi diệt tích.”

“Ôi trời, cho nên hiện tại phải làm sao bây giờ? Trở về viện nghiên cứu kia tìm một vòng nữa sao? Nhưng mà thời gian còn kịp sao?” Phương Văn Tuấn nôn nóng.

“Không cần.” An Thúy một bên kiểm tra thiết bị trong phòng, một bên nói: “Tôi sẽ giải một vòng này.” Trong đầu cô còn có tất cả các tư liệu đã xem qua của viện nghiên cứu kia, nên không cần phải lãng phí thời gian quay lại tìm. Hơn nữa đây là lĩnh vực nằm trong phạm vi hiểu biết của cô, dựa theo độ khó của thế giới giả thuyết này, trong vòng hôm nay là cô có thể giải ra.

“Cô làm?” Kinh ngạc, đây là chuyện mà một minh tinh giới giải trí có thể làm được sao??

“Ừ, tôi làm.”

【????? 】

【??? Lăng Phỉ nói thật hay giả?? 】

【 Cô đây là đang làm bậy sao? Loại thời điểm này dựa theo cài đặt của tiết mục, là quay trở lại viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý tìm tư liệu và manh mối, khẳng định có thể tìm được, không quay về tìm mà muốn tự mình viện nghiên cứu, là vì muốn nổi bật?? 】

【 Tôi hiện tại khẩn trương đến chết, luôn cảm thấy chính phủ sắp tới oanh tạc……】

°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°

Lúc này, máy bàn vô tuyến, Lộ Dao phụ trách bảo trì thông tin cùng Chu Quân và Hòa Gia ở viện dưỡng lão vội vàng nói: “Các cô ấy nói thấy trên trời có rất nhiều máy bay trực thăng bay tới thành phố B! Phía dưới những máy bay trực thăng đều treo một đống đồ rất lớn, có thể hay không là……”

Bom.

Oanh tạc quả nhiên diễn ra trước kế hoạch.

Bầu không khí nháy mắt căng thẳng cực độ, mọi người vội vàng nhìn về phía An Thúy.

【 A a a a a quá khủng bố!! 】

【 Hù chết tôi rồi, bây giờ nên làm sao bây giờ a, toàn quân bị diệt sao! 】

An Thúy nói: “Xem ra là cần phải thỉnh trợ giúp từ bên ngoài.”

Bên ngoài???

Chỉnh chỉnh tề tề không thể tưởng tượng hỏi: “Chúng ta còn có người bên ngoài??”

“Có. Hơn nữa còn rất nhiều.” An Thúy nói: “Chúng ta quay một cái video trước.”

Khán giả phòng phát sóng trực tiếp phát hiện hình ảnh trước mắt thay đổi, thật giống như đột nhiên tiến vào một góc nhìn khác, kỳ quái chính là bọn họ nhìn thấy không phải người, mà là một cái màn hình máy tính, trên màn hình là một cửa sổ trò chơi, nhân vật chính trong trò chơi dường như bị người khác thao túng, đang ở bên trong đánh quái đánh đến mạnh mẽ oai phong, thậm chí còn có bối cảnh âm nhạc. Sau đó, đột nhiên, hình ảnh trò chơi này bắn ra tới một cái khoanh tròn, một đoạn video bắt đầu phát.

Video là do An Thúy hai ngày này bảo Duẫn Thánh Kiệt quay lại và cắt nối biên tập chế tác, quay lại thành phố B hoang vắng yên tĩnh, mấy xác sống co ro trong một con mương hôi thối để tránh tia cực tím, cùng với hình ảnh toàn bộ thành phố B hắc ám vào ban đêm.

Thời điểm mấy thành phố bốn phía đều lóng lánh ánh đèn neon náo nhiệt phồn hoa, thì thành phố này chìm trong hắc ám, tuyệt vọng, giống như một hòn đảo bị cách ly.

Sau đó là tiểu đội cứu vớt.

“Nơi này là thành phố B, tôi là tiến sĩ Lăng Phỉ. Một năm trước, thành phố B bùng nổ nguy cơ xác sống khiến cho toàn thế giới khủng hoảng, đầu sỏ gây tội là tiến sĩ Lý sợ tội tự sát, toàn bộ thành phố B trở thành vật bồi táng của ông ấy. Nửa năm trước, chính phủ tuyên bố trong thành phố B đã không còn người sống, cũng không phải, chúng tôi tố giác một âm mưu động trời cho các người dân ở thành phố khác, báo cho các người dân một chân tướng —— trong thành phố B còn có người sống, hơn nữa còn khoảng chừng mấy trăm vạn!

“Những xác sống đó tất cả đều còn sống, bọn họ chỉ sinh bệnh, uống thuốc thì sẽ khôi phục lý trí bình thường, chúng tôi đã tìm được thuốc giải độc, có thể hoàn thành chế tạo ngay lập tức để cứu bọn họ. Nhưng mà chính phủ quyết định bắt đầu oanh tạc thành phố B trước, thỉnh tất cả mọi người ở các thành phố nằm ở phụ cận thành phố B ngẩng đầu nhìn xem. Chúng tôi cần trợ giúp, thỉnh trợ giúp chúng tôi!”

An Thúy đem video lấy phương thức virus xâm nhập vào các máy tính cả nước, máy tính của mọi người trên cả nước chỉ cần mở lên, thì sẽ nhìn thấy video này.

Bởi vì hạn chế của phát sóng trực tiếp, nên khán giả chỉ có thể nhìn thấy một đoạn video như vậy, không thể nhìn thấy mọi người trong thế giới này khi xem video sẽ phản ứng ra sao. Nhưng chỉ cần biết An Thúy làm gì, chỉ cần thấy một video như vậy, bọn họ cũng đã có thể tưởng tượng được tình hình lúc người trong thế giới này nhìn thấy đoạn video đó có tâm tình gì.

Đối mặt với thảm cảnh của thành phố B như vậy, chỉ cần không phải ác quỷ khoác da người, thì tất nhiên đều sẽ cảm thấy bi thương khó nhịn, lòng căm phẫn đến cực điểm, cho nên lúc trước con gái tiến sĩ Lý mới có thể bất lực lựa chọn tự sát. Mà thành phố này, tất nhiên là có bằng hữu, người nhà của bọn họ, nói vậy thì lúc này còn có rất nhiều người không thể thoát ra nỗi đau này.

Chẳng sợ chỉ là một hy vọng nhỏ bé, thì bọn họ cũng sẽ gắt gao nắm chặt trong tay, bởi vậy bất luận là thuốc giải độc trong video này là thật hay là giả, thì tình cảm cũng đã thiêu hủy lý trí của bọn họ, bọn họ sẽ không cho phép chính phủ oanh tạc thành phố B, ít nhất thì trong hôm nay là tuyệt đối không cho phép.

【 A a a a a ta gấp không chờ nổi mà muốn xem bản video a a a a!! 】

【 A a a a a a tôi muốn nhìn thấy phản ứng của những người đó khi xem video này, bọn họ làm thế nào để ngăn cản quân đội của chính phủ a a a!! 】

【 Tôi khóc rồi, tôi cá rằng tập này khẳng định có thể cắt thành bản phim điện ảnh chiếu rạp, tôi sẽ cống hiến vé xem phim! 】

Trong mỗi một mùa của chương trình thực tế Real Movies đều có tập tương đối ưu tú và đặc thù, có cơ hội được cắt thành bản điện ảnh chiếu ở rạp chiếu phim, có đôi khi phòng bán vé cùng danh tiếng đều khiến người ta thập phần kinh hỉ, phòng bán vé ở nước ngoài thậm chí cũng không tồi. Bởi vậy nên có một đám người xem đặc thù không xem phát sóng trực tiếp, bọn họ chỉ chờ nhìn xem có tập nào sẽ được cắt thành bản điện ảnh hay không, chờ đi rạp chiếu phim xem rồi mới xem bản video để kéo dài tình cảm mãnh liệt.

Đám người An Thúy tuy rằng ở dưới nền đất không biết sâu bao nhiêu, nhưng mà họ từ Hòa Gia cùng Chu Quân biết được, thời điểm quân đội chính phủ oanh tạc đang tới gần bên cạnh thành phố B lại tạm thời quay về, vì thế họ có thể tưởng tượng được cảnh tượng cả nước đại loạn lúc này, mỗi người đều kích động đến hốc mắt đỏ lên. An Thúy phân nhiệm vụ cho từng người, đem tất cả các xác sống đang hôn mê bên ngoài đều tập trung vào một phòng.

Video này để cho bọn họ tạm thời không cần phải lo lắng uy hiếp bị oanh tạc, nhưng như vậy là không đủ. Quân đội tạm thời lui đi, nhưng Boss phía sau màn lo lắng bọn họ nói ra chân tướng, khẳng định sẽ phái ra sát thủ tới giết bọn họ, cho nên An Thúy quyết định phát sóng trực tiếp quá trình chế tạo thuốc giải độc và nói ra chân tướng cho nhân dân cả nước, để Boss không thể tới quấy rối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.