Một khắc nhảy từ tường vây rơi xuống đất kia, bởi vì trên mặt đất lầy lội trơn ướt, Đường Khảo ôm máy quay suýt nữa cắm đầu ngã quỵ trên mặt đất! May mắn Đinh Lam rơi xuống trước nhanh tay lẹ mắt, một phen kéo lại dây máy quay, Đường Khảo mới không ngã cạp một miệng bùn.
"Não nhỏ của cậu có phải có vấn đề hay không a? Thăng bằng kém như vậy?" Cho dù hiện tại không khí khẩn trương, Đinh Lam vẫn nhịn không được mở miệng châm biếm.
"Suỵt. . . . . ." Ngày thường Đường Khảo khẳng định sẽ trả đũa nhưng hôm nay lại treo biển miễn ngừng chiến, "Đừng để thầy Vũ Văn nghe thấy, thầy mà biết chắc chắn sẽ đem chúng ta đuổi ra."
Hai đứa rón ra rón rén ở phía sau một loạt kiến trúc tạm thời tiến lên phía trước. Sau khi đã thò đầu ra quan sát, bọn họ phát hiện Vũ Văn cùng Austin đứng dưới cần trục hình tháp, chẳng qua khoảng cách khá xa, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng đen ẩn ẩn lờ mờ, Đinh Lam vỗ vỗ Đường Khảo, nhẹ giọng nói: "Ngay tại nơi này nhé? Tới gần nữa sẽ bị phát hiện đó!" Đường Khảo quay đầu nhìn nhìn bốn phía, cảm thấy có chút quen mắt, đây không phải là gian phòng nhỏ Dịch Nam Hành giam giữ Trương Nguyệt Thần sao?
Cửa gỗ lúc ấy từng bị Đường Khảo một cước đá văng, giờ phút này cũng chỉ khép hờ, hai đứa lặng yên không một tiếng động tiến vào trong phòng, may mắn tìm được một cái công sự che chắn tuyệt hảo. Ngay sau đó, Đường Khảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719866/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.