"Tây hoang có con thú tên Đào Ngột, toàn thân khoác lông, hình dáng bề ngoài như hổ, mặt người răng heo, đuôi dài 8 trượng, tính tình hung dữ mặc sức làm ác, năng lực đấu không lùi! Thuộc tính mộc, phá thạch nham, sợ kim loại cứng!" Mắt thấy ác thú rít gào hướng Bạch Hổ phóng đi, trong đầu Vũ Văn tức khắc hiện ra miêu tả Đào Ngột trong《 Thú Linh Phổ 》
Thức Thần Bạch Hổ dưới sự thao túng của Bách Diệp, đối mặt với ác thú hung mãnh nhưng không sợ hãi chút nào, chỉ thấy Bạch Hổ gầm nhẹ một tiếng, cong lưng tích lực, nâng cự trảo hướng trước mặt Đào Ngột tát đến.
Hổ trảo như câu (móc câu) , trong không khí vẽ ra một đạo tia sáng hình cung, thế nhưng Đào Ngột không né không tránh, cứng rắn thừa nhận một kích của Bạch Hổ, móng vuốt sắc bén tức khắc ở trên mặt ác thú kéo ra vài vết thương máu tươi văng khắp nơi, khiến khuôn mặt người vốn dữ tợn kia càng thêm đáng sợ! Nhưng Đào Ngột chẳng mảy may để ý đến có bị thương hay không, máu tươi tràn ra trượt vào trong miệng nó, càng kích thích hung tính Đào Ngột đại phát, thế vọt tới trước vẫn chưa có nửa điểm yếu đi! Bị hổ chưởng tát chếch về hướng bên phải đầu người cứ như vậy thuận thế tham nhập vào dưới hàm Bạch Hổ, mở bồn miệng máu, lộ ra hai hàng cao thấp răng nanh sắc nhọn, mạnh hướng yết hầu Bạch Hổ táp tới!
Bạch Hổ tuy là Thức Thần huyễn thú, nhưng tự thân cũng có cảm ứng đau đớn, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719859/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.