Vĩ Thanh - 2
Một buổi chiều mát mẻ.
Cố Thanh hiếm khi có nửa ngày nhàn hạ, có thể an tĩnh ngồi bên cửa sổ, pha cho mình một tách cà phê. Khi đang nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo ngoài cửa sổ, Cố Thanh đột nhiên toát ra một ý niệm chưa bao giờ có.
Vì sao không đi nhìn cha mẹ nuôi của Tống Xảo Trĩ một chút chứ? Dù sao, chị cũng là do bọn họ nuôi lớn.
Gọi điện thoại cho bạn bè ở cục công an, địa chỉ gia đình Tống Xảo Trĩ rất nhanh đã tra được, Cố Thanh máy móc, đi vào một khu nhà trong một tiểu khu ven thành phố.
Rồi so sánh một lần địa chỉ trong tay, Cố Thanh nhấn chuông cửa.
Một bà cụ tóc trắng xóa ra mở cửa.
"Cô là?"
"Bà ơi, con là đồng sự trong công ty của Tống Xảo Trĩ, đặc biệt đến thăm bà, thuận tiện đem số tiền lương vẫn chưa thanh toán cho cô ấy mang đến."
"A. . . . . .Mau vào đi!"
Bày biện trong phòng rất đơn giản, một gian phòng hướng mặt trời vẫn còn lưu lại giường một người, bà cụ tựa hồ vẫn còn chờ Tống Xảo Trĩ quay về.
Cố Thanh cùng bà lão nói vài chuyện nhà, rồi đem năm ngàn tiền đã chuẩn bị tốt đặt trên bàn trà.
"Ôi. . . . . .Đứa con gái này của tôi, rất tùy tâm sở dục (thích làm theo ý mình) , nói đi là đi, cũng không lưu lại một bức thư. . . . . .Làm hại các vị cũng rất phiền toái." Bà lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719807/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.