Lưu Thiên Minh nghiêng đầu nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay Cố Thanh, cách 12h đêm còn chưa đến 10 phút nữa.
Áo giáp đã mặc chỉnh tề, đúng là vừa vặn một cách không ngờ, hơn nữa cũng không nặng nề như trong tưởng tượng, Lưu Thiên Minh thử ở trong phòng chạy chậm một vòng, trừ bỏ vải lót bố y bên trong hơi chặt một chút, hành động trên cơ bản không có vấn đề gì.
Vũ Văn thử đem thiết khôi (mũ giáp sắt) đội trên đầu, suy nghĩ, lại lấy xuống, đem lông vũ dài cắm trên thiết khôi nhổ ra phân nửa, đại khái là cảm thấy Cố Thanh tìm lông chim quá dài, có chút khoa trương. Hắc khôi trên đầu Lưu Thiên Minh dùng là hồng anh (dải dây hồng) sẽ không có vấn đề gì.
Trong miệng Cố Thanh ngậm vài cây kim băng nho nhỏ, còn đang vì hai người sửa sang đai lưng bên mình, đai lưng màu đỏ sau khi phối lên, hai nam nhân toàn thân áo giáp đen nhất thời lộ vẻ anh khí bức người, uy vũ phi thường!
Đại khuyển Huyền Cương ngổm xổm trong góc tường, bình tĩnh nhìn ba người trong phòng.
Ngay tại đại sảnh yến hội trên tầng thượng của cao ốc Đằng Long, một hồi kịch sắp mở màn. . . . . .
"Đi thôi, đừng lăn qua lăn lại đai lưng của hai chúng tôi nữa, mang theo Huyền Cương đến phòng kiểm soát đi, thử lại hiệu quả của máy bộ đàm mini." Vũ Văn rất lưu tâm đến microphone nhỏ giấu dưới áo giáp có thể hoạt động bình thường hay không.
"Không phải mới vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719786/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.