Bồ Viễn từ sớm đã đi bộ từ khách sạn đến công ty, đây là một trong những thói quen sinh hoạt của hắn. Ở trên đường, hắn nhận được điện thoại của bà xã Văn Linh.
"Quên dặn anh chuẩn bị áo len, buổi sáng xem dự báo thời tiết bên anh nhiệt độ sẽ giảm, anh tự đi mua một bộ được không?"
"Haha. . . . . .Anh biết rồi, Tiểu Dao thức dậy chưa?"
"Dậy rồi, đang ăn điểm tâm. . . . . ."
"Có phải điện thoại của ba ba không?" Một thanh âm đáng yêu vang lên bên điện thoại, khóe miệng Bồ Viễn hiện lên vẻ tươi cười.
"Ba ba! Ba không được quên mang quà về cho con đó, ba đã đáp ứng con rồi!"
"Biết biết, ba làm sao lại quên mất quà sinh nhật cho con gái bảo bối của mình được chứ?"
"Đừng nghĩ rằng tùy tiện mua một món quà đắt tiền gì đó là gửi con là xong, chỉ cho phép mua trong khoảng 50 nguyên thôi, nhưng nhất định phải là thứ con thích đó!" Bồ Dao ở bên kia nũng nịu.
"Hảo hảo hảo. . . . . .Ba nhất định tự mình đi mua quà sinh nhật cho con!" Bồ Viễn đối với đứa con gái 15 tuổi của hắn một chút biện pháp cũng không có.
"Hảo a! Con đi học đây, bye bye!" Bồ Viễn nghe thấy Bồ Dao lạch cạch chạy đi, điện thoại lại bị bà xã cầm lên.
"Anh nếu đã đáp ứng Tiểu Dao, cũng đừng giống như lần trước mua đồng hồ vàng gì đó cho nó, nó không thích mấy thứ đó." Văn Linh dặn dò Bồ Viễn.
"Biết rồi, bà xã đại nhân, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/25781/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.