Ai thấy thỏa mãn hơn, không thể so sánh được.
Đêm mùa thu hơi lạnh thế này, trên người cô vẫn có hơi thở của buổi sáng sớm mùa hè.
Anh muốn ôm cô, muốn lâu lắm rồi, vậy nên bàn tay đặt sau lưng cô của anh ấn rất chặt. Anh cúi đầu xuống, mỗi một hơi thở khi anh lại gần tai cô, anh đều hít rất sâu.
Cô ở trong lòng anh, không khống chế được mà run lên, như một chú bướm lá khô đang run vậy.
Lục Tây Lăng nhận ra: “Lạnh à?”
“Không phải.” Cô nói với âm thanh nhỏ như vô hình vậy: “Em sợ quá.”
Lục Tây Lăng bỏ đầu ra, cúi xuống nhìn cô, thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô, anh bật cười: “Sợ anh sao?”
Hạ Úc Thanh lắc đầu, cô cứ như bị giấc mơ đẹp đập trúng vậy. Lúc này, tim cô vẫn thấy hơi đau.
“Vậy là sợ ông nội sao?”
Hạ Úc Thanh cũng lắc đầu.
Lục Tây Lăng vẫn đang suy nghĩ, thì cô tự dưng đưa tay lên, đưa đến bên miệng anh: “Cắn em một cái đi, cắn mạnh vào.”
Lục Tây Lăng nắm lấy ngón tay cô, kéo ra đằng sau mình, anh thấy cô đáng yêu quá đi mất: “Nếu em đang nằm mơ thì em có dám mơ gì đó lớn hơn không?”
“Thế này là lớn lắm rồi.”
Chỗ này tránh gió, không lạnh lắm nhưng Lục Tây Lăng lại giữ chặt vạt áo hơn, trói cô thật chặt trong lãnh địa của mình: “Tối hôm trước có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-vu/2593433/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.