Sau khi Lục Tây Lăng rời khỏi bữa tiệc, anh không lập tức quay về mà là tới Lục trạch.
Bà Lục đã rửa mặt xong, Lục Sênh đang ngồi trên ghế sofa xem một bộ phim đề tài cổ trang nhiều tập cùng bà. Không biết là phim gì nhưng bọn họ đã xem cả tháng trời rồi mà vẫn chưa xong.
Bình cắm hoa tươi đã được thay cái mới, trong không gian ấm áp nhè nhẹ có mùi hương thơm thoang thoảng.
Anh đổi giày ở cửa, bà Lục tò mò: “Sao lại sang đây vào giờ này? Đã ăn cơm chưa vậy?”
“Đã ăn rồi ạ.”
“Có ăn khuya không? Để bà gọi người đi hâm nóng ít chè trôi nước cho con nhé?”
“Không cần đâu ạ.” Lục Tây Lăng cởi áo khoác, treo lên móc áo ở chỗ huyền quan: “Ông nội đâu ạ?”
“Ông ấy ngoại trừ ngâm mình trong thư phòng ra thì còn ở đâu được nữa.” Bà Lục bĩu môi.
Trong thư phòng thoang thoảng mùi bụi từ đống giấy tờ chất chồng quanh năm.
Ông Lục ngồi dựa trên ghế da đọc báo, chữ in nhỏ xíu khiến ông có đeo kính lão cũng đọc rất khó khăn nên đành phải lấy kính lúp ra để vừa dò theo vừa đọc.
Ông Lục nghe thấy tiếng mở cửa, giương mắt lên: “Tối nay đi ăn với viện trưởng Bạc đấy à?”
“Vâng.” Lục Tây Lăng đi đến ghế sô pha đơn chếch phía trước bàn đọc sách rồi ngồi xuống. Anh không ngồi thẳng như trước đây, hơi tựa vào tay vịn, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-vu/2593429/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.