Lúc Hạ Úc Thanh mở mắt, toàn thân mềm nhũn, như là vừa đánh xong một trận bóng chuyền rất kịch tính, sau đó lập tức chạy bền ba nghìn mét vậy.
Rèm cửa chống bóng trong phòng ngủ được kéo chặt, tối đến mức không ước lượng được thời gian.
Cô lần mò chiếc di động bên cạnh, ấn vào màn hình, híp mắt nhìn, mới biết đã một giờ chiều.
Đây là lần đầu tiên thời gian sinh hoạt của cô bị đảo lộn như này.
Hàm răng âm ỉ đau, buộc cô phải đứng dậy. Đi ra kéo rèm cửa, buộc tóc, vào phòng tắm bắt kem đánh răng ra bàn chải, vừa đánh răng vừa đi ra phòng ngủ chính.
Trong nhà cực kỳ yên tĩnh, một chùm ánh nắng mặt trời màu vàng lớn chiếu qua chiếc cửa kính sát đất.
Cô gọi tên Lục Tây Lăng, nhưng không thấy đáp lại, sau khi cô đi tìm từng phòng, mới xác nhận anh không ở nhà.
Trở lại phòng ngủ, cô cầm lấy di động xem WeChat, có hai tin nhắn của Lục Tây Lăng từ hai giờ trước.
Tin nhắn đầu tiên là: Công ty có việc, anh đi một chuyến, tỉnh thì kêu dì tới nấu cơm cho.
Tin nhắn thứ hai là: Buổi tối muốn ăn gì? Nghĩ kĩ rồi nhắn lại cho anh.
Hạ Úc Thanh rửa mặt xong, bèn trả lời Tây Lăng: Em dậy rồi.
Tin nhắn trả lời đến gần như ngay tức khắc: Nghỉ ngơi khỏe rồi chứ?
Cô nhắn một chữ “Ừm” để trả lời, rồi nói: Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-vu/2593408/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.