“Các ngươi làm gì?” Văn Thao chất vấn.
“Không có gì.” Sở vương nhếch miệng, “Túy Tiên Lâu là nơi nào, nơi tìm việc vui. Bổn vương cũng không làm gì Bồ huynh. Hắn là tự mình muốn ở lại.” Sở vương dứt lời liền vỗ tay, mấy vũ kỹ xinh đẹp liền đi vào, đều ăn mặc áo lụa mỏng tang, vừa tới gần các nàng lại là mùi thơm ngọt ngào. Văn Thao đã sớm nghe nói vùng này có không ít Tần lâu Sở quán*, có không ít thủ đoạn giữ khách lại, chỉ là không nghĩ tới Sở vương lại chuẩn bị ở đây. Giờ khắc này Bồ Thần đã nửa dựa vào trên bàn, hai mắt mê ly, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt dao động qua lại theo mấy nữ tử đi vào.
(*秦楼楚 馆: ch ốn ăn chơi, kỹ viện.)
Văn Thao thấy vậy, lường trước Sở vương là mới bỏ thuốc mê tình vào trong lư hương. Loại hoạt động này vốn là thường thấy ở Tần lâu Sở quán, dùng thủ đoạn kiểu này để giữ khách lại, sau một đêm xuân khách nhân không những sẽ không trách tội, lại hưởng thụ ở trong đó. Văn Thao thấy Sở vương và Tề Sâm không hề có việc gì, đoán chừng đã sớm uống thuốc giải. Mà vừa rồi y đứng cách lư hương một khoảng xa, cho nên còn có thể duy trì, chỉ là tứ chi vô lực, mà Bồ Thần thoạt nhìn đã mất hơn nửa thần trí, giống như vô số người tới đây tìm hoan mua vui, giờ khắc này chỉ cầu nằm trong ôn nhu hương. Bồ Thần đang trong thời gian chịu tang, hành động lần này của Sở vương và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-hanh/3518210/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.