Lúc quay về phủ Tướng quân đã gần giờ Tý*. Mê hương Bồ Thần và Văn Thao bị trúng ở Túy Tiên Lâu đã mất hiệu lực không sai biệt lắm, Văn Thao vốn trúng độc không sâu, ngoài cảm thấy tứ chi vô lực ra đã không còn trở ngại. Bồ Thần cũng đã tỉnh, dọc đường đi trầm mặc ít nói, về đến phòng chỉ phân phó một câu: “Chuẩn bị nước tắm.”
(*Từ 11 gi ờ đêm đến 1 giờ sáng.)
Đường Vũ vừa muốn đi chuẩn bị, Bồ Thần bỏ thêm một câu: “Muốn nước lạnh.”
“Thiếu chủ, không phải thân thể người không khỏe…” Đường Vũ cảm nhận một luồng gió lạnh đến từ Bồ Thần, run lập cập.
“Đừng vô nghĩa.”
Một khắc sau*, lúc Bồ Thần lại xuất hiện ở trước mặt Đường Vũ và Văn Thao cả người hắn đều bao trùm một loại lạnh lẽo như băng, nhưng ánh sáng lại trở về hai con ngươi. Dưới ánh nến, hắn lại là Thiếu chủ thành danh khi còn trẻ, tàn nhẫn quyết đoán của Bồ thị kia.
(*Mườ i lăm phút.)
Hắn nhìn hai người, trịnh trọng: “Việc hôm nay, ít nhiều nhờ các ngươi chuẩn bị trước. Đầu tiên là Đường Vũ mai phục ở xung quanh, tùy thời phối hợp tác chiến, lại là Văn Thao hẹn canh giờ trước, khiến Đường Vũ cho dù có động tĩnh hay không đều phá cửa tới đón vào canh hai, mới không tạo ra sai lầm lớn. Hôm nay hai người các ngươi có công cứu chủ, đều có thưởng.”
Đường Vũ nghe có thưởng, vui vẻ ra mặt, cảm ơn Bồ Thần, không khỏi dâng lên chút tò mò. Vừa rồi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-hanh/2519173/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.