Chương trước
Chương sau
Một vạn bạn nhỏ hát đồng ca 'ngày mai sẽ tốt hơn' trực tiếp đốt cháy sự nhiệt huyết của tất cả mọi người có mặt ở đó, vô số người không nhịn được mà vỗ tay, thậm chí là hát cùng.

Mọi người ngồi trên khán đài chính không một ai không khiếp sợ, sau khi đám nhỏ rời đi lại có người đi ra, đám sứ thần có mặt tại đó lại càng kinh hãi hơn, bởi vì người ra lượt này lại là người già, bọn họ đi rất chậm, tay còn giơ lên những bức họa, còn dân chúng tại đó lại toàn bộ đứng lên, yên lặng nhìn họ.

"Các vị, đội ngũ thứ hai là cha mẹ của những binh lính tử trận của nước Hoa Hạ chúng ta, những anh hùng đó đã không có cơ hội tham gia duyệt binh nhưng bố mẹ của họ có thể thay họ tham dự, hy vọng những binh lính đó trên trời cao có thể nhìn thấy, cha mẹ mình đang sống rất tốt..."


Tất cả mọi người trên khán đài chính đều không ai nói gì, bởi vì lúc này đã không cần phải nói, sự tôn trọng trang nghiêm yên lặng còn hơn hết thảy...

Khi đội ngũ người già chậm rãi đi ra khỏi hội trường thì một tướng quân cưỡi chiến mã đi vào.

Khắc Đa kích động hô lên: "Ba ba... là ba ba..."

Đa Đoạt thân là thống soái đại quân, người đầu tiên đến hội trường chính, cưỡi ngựa thẳng tới phía trước khán đài chính, đứng trên đài cao đã được dựng sẵn ở đó, uy vũ quét mắt nhìn một vòng sau đó hô lên: "Nghi thức duyệt binh nước Hoa Hạ... chính thức bắt đầu".

"Ầm... ầm... ầm".

Hàng trăm khẩu đại bác phủ vải đỏ sớm đã chuẩn bị xong nháy mắt bắn ra, tiếng nổ kinh thiên động địa khiến dân chúng ở toàn hội trường nhất loạt reo hò...

"Bước đều... bước..."

Hai tướng lĩnh dẫn đội, phương trận quân Hắc Kỳ cuối cùng đã xuất hiện, vô số binh lính bước đi chỉnh tề đều tăm tắp, thân mặc áo giáp màu đen, tay cầm trường đao, tựa như ma quỷ đi vào trong hội trường.

"Cộp... cộp... cộp".

Bước chân chỉnh tề nhìn từ xa tựa như mô phỏng lẫn nhau, khiến người xem lập tức khí huyết sôi trào, sứ thần 20 nước cuối cùng đã nhìn thấy thứ mà họ muốn thấy, nhưng điều để lại cho họ lúc này chỉ có sự chấn động...

"Các vị, đội ngũ các vị đang thấy là đội ngũ bộ binh của chúng ta, mỗi phương trận do 5000 chiến sĩ tạo thành, vũ khí là trường đao và súng kíp, tổng cộng 40 phương trận...

40 phương trận ư? Vây sẽ là 20 vạn bộ binh, phương trận quy mô như vậy, đúng 20 vạn người, đó phải là lực lượng khủng bố cỡ nào chứ...

5000 binh lính bước đi đồng đều rất nhanh đã đi tới phía trước khán đài chính.

"Bước đều... bước".

Năm ngàn người nháy mắt thay đổi bước chân, bắt đầu bước đều chỉnh tề về phía trước, tiếng giậm chân tại chỗ to lớn khiến cả hội trường bắt đầu trở nên chấn động, sự nhiệt tình của dân chúng có mặt ở đó cũng hoàn toàn được đốt cháy...

"Hắc Kỳ quân mạnh mẽ..."

"Hắc Kỳ quân vạn tuế..."

"Cộp... cộp... cộp".

Nhìn hàng bước chân nghiêm chỉnh đều tăm tắp, Y Lệ Sa Bạch hiểu được tuyệt đối không phải là việc dễ dàng làm được, việc này phải có khả năng kêu gọi và chấp hành thế nào chứ, xem ra tay tiểu hoàng đế này quả thực không đơn giản...
Đội súng kíp của quân Hắc Kỳ lúc này đã toàn bộ đổi sang chiến phục mới nhất, mặc dù nhìn trông có chút kỳ dị nhưng đặc biệt soái khí uy vũ, đây chính là do Lãnh Thiên Minh đích thân thiết kế ra dựa trên chế phục cải cách của Đức trong thế chiến thứ hai. Khi bọn họ tay cầm súng kíp xuất hiện đã khiến vô số thiếu nữ hú hét ầm ỹ...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.