Chương trước
Chương sau



Những binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn trèo xung quanh chiếc thang trời xông lên như ong vỡ tổ, tường thành của tòa thành, chẳng qua cũng chỉ cao hơn chiếc thang trời một chút, những binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn vươn tay ra là có thể chạm tới mép tường thành...

“Đổ dầu hỏa…”


Trong chốc lát, vô số dầu hỏa được đổ từ tường thành xuống, năm chiếc thang được phủ đầy dầu hỏa, vài ngọn đuốc bị ném qua.

“Vù... vù...”

Thang lập tức bốc cháy, vô số binh lính đứng trên và bên dưới chiếc thang trời bị đốm lửa bay vào người, bắt đầu gào thét dữ dội.

“A... cứu ta...”

“Tránh ra... coi chừng dầu hỏa..”

Những chiếc thang trời bị dầu hỏa thấm ướt bắt đầu bốc cháy dữ dội, nhưng những chiếc còn lại không bị tấn công thì có thêm số lượng lớn binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn bắt đầu leo lên tường thành...

Trong đại doanh của Khoa Nhĩ Mạn.

“Nguyên soái, có lẽ dầu hỏa của kẻ địch đã cạn kiệt, người của chúng ta đã bắt đầu trèo vào tường thành, chúng ta cần chi viện ngay lập tức”.

“Rất tốt, điều động toàn bộ những chiếc thang trời còn lại, nhất định phải chiếm được tường thành, mở cổng thành, ra lệnh kỵ binh chuẩn bị sẵn sàng”.

Hàng chục thang trời đang chờ đợi ở hậu phương cuối cùng cũng di chuyển, chậm rãi di chuyển về phía tường thành...

Một chiếc, hai chiếc, ba chiếc...

Càng ngày càng nhiều thang được gắn vào tường thành, vô số binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn điên cuồng xông lên.

An Na đang trốn trong công sự phòng thủ mà hồi hộp chờ đợi, chợt một viên chiến tướng chạy vào.

“Nữ vương bệ hạ, nữ vương bệ hạ! Dầu hỏa của chúng ta đã hết rồi, kẻ địch đã tấn công tường thành, ta lo sẽ không cầm cự được bao lâu, người nên nhanh chóng rút lui đi”.

An Na nở nụ cười.

“Ta còn có thể rút lui đi đâu được nữa chứ? Đây là chốn trở về cuối cùng của ta, lập tức tập trung người dân ra cửa sau, sẵn sàng sơ tán bất cứ lúc nào”.

“Nữ vương bệ hạ... vậy còn người? Người... đi thôi, nói không chừng, sẽ có cơ hội chạy trốn, ta sẽ cho người yểm hộ người”.

“Ta đã không còn nơi nào để đi rồi, ta sẽ cùng đối diện bọn họ với các binh sĩ của chúng ta”.

Nói xong, An Na chạy ra khỏi công sự che chắn.

“Nữ vương, người định đi đâu?”

“Ta muốn lên tường thành để tận mắt nhìn binh sĩ của ta chiến đấu, dù có chết, ta cũng sẽ chết trong tư thế đứng”.

“Nữ vương bệ hạ...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.