Lãnh Hàn nói: “Chuyện này không vấn đề, triều đình xây dựng đường sắt, các thương hội đều đỏ mắt trông theo, bây giờ ngay cả hai thương hội lớn nhất trong nước cũng đều tỏ thái độ bằng lòng tham dự xây dựng đường sắt”.
“Rất tốt… à phải rồi… hai thương hội lớn nhất Hoa Hạ chúng ta là hai thương hội nào nhỉ?”
Tân Cửu nói: “Tất nhiên là thương hội Duyên Hải của Cổ Bách Vạn và thương hội Tấn Minh của công chúa rồi”.
Lãnh Thiên Minh nghi ngờ hỏi: “Công chúa? Công chúa nào?”
“Công chúa Lãnh Hàm…”
Lãnh Thiên Minh dùng ánh mắt tò mò nhìn Lãnh Hàn khiến hắn ta không rét mà run.
“Hoàng thượng… không phải thần nha, là công chúa Lãnh Hàm - muội muội ruột của người”.
“Muội muội ruột của ta?”
Lãnh Thiên Minh bắt đầu nhớ lại, Lãnh Liệt Vương có ba người con gái, nhưng từ khi mình xuyên đến đây thì chưa gặp một ai, có điều hình như từng nghe nói đến Lãnh Hàm này rồi…
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn về phía Lãnh Thiên Minh, lẽ nào đầu óc của hoàng thượng lại có vấn đề rồi? Sao ngay cả muội muội ruột của mình mà cũng quên được?
Lãnh Thiên Minh cũng vội vàng gượng gạo giải thích.
“À… ra là muội muội ta, lợi hại lắm… còn lợi hại hơn ta, cứ… cứ làm như vậy, các ngươi nhanh chóng sắp xếp đi”.
Nói xong thì quay người rời đi…
Vẫn là câu nói kia, chỉ cần mình không xấu hổ, vậy thì xấu hổ sẽ là người khác.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621334/chuong-616.html