Bến cảng Mạch Gia là một cửa cảng đất liền cho nên gần như không có bao nhiêu quân canh phòng, do chiến hạm của họ đang tuần tra ngoài biển rồi nên căn bản không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Vào lúc đêm khuya thanh vắng, hai trăm chiếc khinh khí cầu lặng lẽ hạ xuống bãi cát cạnh cảng Mạch Gia.
"Chiến hạm và quân đội đóng giữ của chúng muốn đuổi tới ít nhất cũng phải mất hai canh giờ, trong hai canh giờ này các ngươi muốn làm gì thì làm, có nhu cầu đặc biệt nào cũng nhanh nhẹn lên cho ta, sau hai canh giờ bắt buộc phải tập hợp trở lại đây, điều quan trọng nhất là đều phải nói Điểu ngữ cho lão tử..."
"Rõ, này tây..."
"Con thỏ nhanh nhanh..."
Cảng biển Mạch Gia trước nay luôn nổi danh an toàn có đánh chết cũng không ngờ được sẽ có ngày hôm nay, gần ngàn tên giặc cỏ không biết từ đâu xông tới, vàng của các thương đội, thuyền buôn, cửa hàng gần như đều bị cướp sạch, về phần ngân lượng thì giặc cỏ lười không muốn lấy, kẻ nào to gan dám phản kháng đều trực tiếp bị giết chết tại chỗ...
Còn có vô số mỹ nữ các nước căn bản không biết trốn đi đâu, khắp cửa cảng là âm thanh la giết và cả âm thanh kỳ diệu khi nam nữ vận động...
"Này tây... này tây..."
"Sưu y to lớn..."
Thảm án Mạch Gia: Không ai biết đêm hôm đó rốt cuộc là có chuyện gì, cũng không ai muốn nhớ lại đêm đó, mọi người chỉ biết đây là thảm án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621296/chuong-578.html