Xích Thị Khứ Bát tái mặt, tuy rằng trước kia cũng có quân tạo phản, nhưng hầu hết điều là lũ dân thường đói khổ, hắn ta chỉ cần chỉ huy đám quân bù nhìn kia đi xử lý là được, nhưng lần này lại do chính chúng tạo phản.
“Có chuyện rồi, lập tức tập kết nhân mã của chúng ta tại Tân La, đồng thời phát thư cầu viện trung quân”.
Nhưng lúc này, có khoảng 2000 đến 3000 quân phụ thuộc đã xông vào. Gần như cùng một lúc, tất cả các cứ điểm của Phù Tang tại Tân La đều bị một lượng lớn quân phụ thuộc tiến công. Tuy sức chiến đấu của người Tịch rất dũng mãnh, nhưng ít không thể địch nhiều, trận chiến này kéo dài chưa đến một canh giờ, Xích Thị Khứ Bát đã trở thành tù nhân.
Xích Thị Khứ Bát hung tợn nhìn tên tướng quân Cao Ly đã bắt mình, ngày hôm qua, tên này còn quỳ trước mặt hắn ta đấy, càng nghĩ, hắn ta càng cảm thấy giận không thể tả.
“Các ngươi dám tạo phản à? Đúng là chán sống!”
Tướng quân Cao Ly kia bật cười ha hả, sau đó đá một cước vào đầu gối Xích Thị Khứ Bát, khiến hắn ta quỳ sụp xuống.
“Xích Thị Khứ Bát, má nó, ta nhịn ngươi lâu rồi. Bộ dạng chẳng khác nào bãi phân trâu, mẹ kiếp, ngày nào cũng đi tìm gái, vừa nhìn thấy ngươi là ta thấy buồn nôn rồi”.
“Ha ha ha…”
Không ngờ Xích Thị Khứ Bát lại bật cười ha hả.
“Nực cười, ngày hôm qua, đám Cao Ly các ngươi còn quỳ trước mặt ta, cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621283/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.