Chương trước
Chương sau
Cổ Bách Vạn đang ngẩn ngơ nhìn số tiền trên sổ sách của mình, ông ta là một người cực kỳ tham lam, mỗi một khoản tiền đều được ghi chép rõ ràng, nhưng hiện tại ông ta phát hiện kiếm tiền thực sự quá dễ, tiền nhiều đến mức bản thân thực sự lười phải tính toán.

“Mau, mau mời vào”.

La Trung rất nhanh đã tới đại điện.

“La tiếng quân có chuyện gì à? Cho người tới truyền lời là được rồi, sao lại đích thân chạy tới đây rồi”.


La Trung đáp: "Hoàng thượng gửi thư tới, ta đương nhiên phải tự mình đến rồi”.

Cổ Bách Vạn bất giác rùng mình.

“Tên cẩu hoàng đế đó… không… hoàng thượng lại muốn làm gì? Không phải là tìm ta đấy chứ?”

La Trung cười ngượng ngùng: “Chính là tìm ông đó”.

Con mẹ nó, kiếp trước ta có phải là bào phần mộ tổ tiên của nhà họ Lãnh các ngươi không.

“Hoàng thượng… có chuyện gì sao?”

“Hoàng thượng gửi thư nói muốn tiếp tục làm ăn với ông”.

“Làm ăn gi?”

“Buôn bán tù binh”.

Vốn tưởng rằng Cổ Bách Vạn sẽ lại muốn há miệng chửi to, chẳng ngờ ông ta lại ‘vèo’ một tiếng nhảy dựng lên, vui vẻ đáp: “Thật sao? Tù binh ở đâu ra?”

“Bệ hạ đã viết thư chúng ta sẽ sớm tấn công Cao Ly thôi”.

Cổ Bách Vạn có chút thất vọng: "Đám phụ nữ Cao Ly đều là dáng vẻ suy dinh dưỡng, bán cũng không được giá tốt, nhưng méo mó có còn hơn không, vậy ta có phải trở lại thành Thiên Khải một chuyến không?”

Cổ Bách Vạn mỉm cười: “Không cần, hoàng thượng nói rồi, kêu ta cùng ông thương lượng giá cả là được”.

Cổ Bách Vạn cười giảo hoạt: “Vậy thì dễ làm rồi, hai huynh đệ chúng ta dễ nói, dễ nói”.

La Trung bày ra vẻ mặt bất lực, hồi lâu không lên tiếng.

“Sao thế lão La, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng”.

La Trung thở dài một hơi, sau đó lấy ra một tờ giấy viết thư đưa cho Cổ Bách Vạn.

“Mật hàm của hoàng thượng, ông tự xem đi”.

Cổ Bách Vạn mở mật hàm ra xem, những dòng chữ bên dưới đặc biệt dễ thấy.

"Hai lượng bạc một người, Cổ Bách Vạn muốn cũng được, không muốn cũng phải lấy, nếu không trẫm liền niêm phong câu lạc bộ Vạn Quốc của ông ta lại”.

Hai tay Cổ Bách Vạn lập tức run rẩy, đầu váng mắt hoa, hay cho tên cẩu hoàng đế nhà ngươi… đúng là chó má mà…

Vùng ven biển Cao Ly.

Hạm đội thứ nhất đã đến nơi và đang làm những công tác chuẩn bị cho cuộc tấn công, Kì Hoành- quan chỉ huy hạm đội đang ngẩn người nhìn tấm bản đồ Cao Ly.

“Tướng quân, đây là tin tình báo mà khí cầu trinh sát vừa truyền về”.

“Đọc”.

"Tại cảng mục tiêu tập kết gần 20 vạn binh sĩ Phù Tang, nhưng không hề phát hiện ra tàu chiến của chúng”.
Kì Hoành gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.