Lãnh Thiên Minh bắt đầu rơi vào trầm tư, với tình hình trước mắt có lẽ quân đội có tham gia vào, chỉ là không biết là thủ thành bên trong hay đóng quân bên ngoài thành, còn cả lão vương gia Hiên Vũ Diệu nữa, liệu ông ta có biết chuyện này không, thậm chí có dính líu đến không? Dù sao ở thời đại này, một vương gia cho dù không có chức vụ gì thì quyền lực của ông ta vẫn rất lớn, xem ra ta phải đến gặp vị hoàng thúc này rồi...
Trên bầu trời, Lý Hoa Đà lần đầu tiên ngồi khinh khí cầu và đồ nhi Tiểu Ma Tử của ông ta đều tỏ ra hết sức hưng phấn, thậm chí trong lúc nghỉ ngơi giữa đường cũng không muốn xuống.
Lại nói tại sao lại gọi đồ nhi của ông ta là Tiểu Ma Tử, đó hoàn toàn là vì từ nhỏ đã mắc bệnh đậu mùa, bị rỗ khắp mặt nên bị phụ mẫu vứt bỏ, may mà được Lý Hoa Đà phát hiện nhặt về, còn trị cho khỏi bệnh, từ đó liền đi theo Lý Hoa Đà học y.
"Sư phụ, người nói xem lần này chúng ta nếu như trị khỏi bệnh cho Quản đại nhân thì hoàng thượng có thưởng cho chúng ta không?"
"Ranh con, người còn chưa gặp đã nghĩ đến chuyện tốt, Quản đại nhân này có thể kiên trì được đến lúc chúng ta tới hay không cũng còn là vấn đề ấy chứ".
"A... không thể chứ! Ngài ấy tuyệt đối đừng chết khi chúng ta còn chưa kịp tới".
"Haiz... dựa vào những gì bọn họ nói thì Quản đại nhân này bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621208/chuong-490.html