Chương trước
Chương sau
"Cái này con hiểu, chỉ là thấy bất công thay cho người, người lợi hại như vậy, cứu được nhiều bệnh nhân mà bọn họ không chữa được như vậy, nhưng bọn họ lại kêu người là kẻ điên, đồ nhi tức không chịu được..."

Trong lúc nói chuyện thì có một người đi vào.

"Cho hỏi có phải là Lý đại phu, Lý Hoa Đà?"

Lý Hoa Đà vươn vai, rồi lại uống một ngụm rượu.

"A... chính là ta, ông tới khám bệnh sao?"


Người tới chính là Tân Cửu, Tân Cửu nhìn Lý Hoa Đà, vẻ mặt không dám tin, lẽ nào đây chính là thần y mà hoàng thượng nhắc đến? Người này nhìn giống... một kẻ điên hơn...

Lý Hoa Đà có mái tóc lưa thưa, y phục nhếch nhác, thậm chí còn loang lổ vết máu, thực sự rất khó hình dung ông ta với một vị đại phu.

"Ông chính là Lý Hoa Đà?"

"Đúng vậy..."

"Chủ nhân nhà ta muốn mời ông đi một chuyến, giúp đỡ cứu chữa người bệnh".

Lý Hoa Đà đến nghĩ cũng không nghĩ liền trả lời: "Không đi, muốn chữa bệnh thì đưa người đến đây, ta không rảnh".

Đồ nhi bên cạnh sốt ruột đến mức sắp nhảy dựng cả lên.

"Sư phụ, bây giờ cũng không có việc gì, người đi đi".

"Không đi... còn phải phẫu thuật cho chuột nữa".

Tân Cửu càng lúc càng cảm thấy người này không đáng tin, nhưng hết cách rồi, hoàng mệnh bên người bất luận thế nào cũng phải mời được ông ta đi.

"Lý đại phu, không phải ta nhất định muốn mời ông đích thân tới, mà là do sự việc đột xuất, người bệnh không đi được".

"Không đi được? Vậy thì sắp chết rồi, các người có thể khiêng mang đến đây".

Tân Cửu vẻ mặt cạn lời nói: "Người bệnh... không ở thành Biện Lương".

"Cái gì?"

Lý Hoa Đà sững sờ.

"Không ở thành Biện Lương, vậy thì ở đâu?"

"Thành Trường An..."

Lý Hoa Đà đứng bật dậy, tỏ ra không hiểu.

"Từ đây tới thành Trường An cho dù cưỡi ngựa cũng phải mất năm ngày, ông đùa ta à".

"Lý đại phu yên tâm, ngồi khinh khí cầu thì không đến hai ngày là có thể tới rồi".

"Khinh khí cầu?"

Đồ nhi bên cạnh mừng rỡ nói: "Chính là khinh khí cầu bay trên trời đó ư? Ta đã từng nhìn thấy một lần".

Lý Hoa Đà nói: "Khinh khí cầu đó là vật chuyên dụng của triều đình, các người rốt cuộc là ai?"

"Tại hạ là Tân tướng Tân Cửu của Hoa Hạ".

Lý Hoa Đà sững người.

"Vậy người cần cứu là ai?"

"Tổng đốc công sở Liêm Chính, Quản Cùng".

"Quản Cùng, chính là Quản Cùng chuyên điều tra tham quan?"

"Đúng vậy".

Đồ nhi bên cạnh kích động chạy đến, kéo lấy Lý Hoa Đà.
"Sự phụ, là Quản đại nhân, tháng trước đã từng tới thành Biện Lương chúng ta, xử tử kẻ gian cắt xén thuế má ngay tại chỗ, bách tính đều nói Quản đại nhân là Thanh Liêm đại lão gia chuyển thế, người nhất định phải cứu ngài ấy".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.