Chương trước
Chương sau
Đối với Lãnh Thiên Minh mà nói, hắn cũng đã từng nghĩ tới Lãnh Tinh Thần và Lãnh Thần An, thậm chí sau này còn có thêm con nữa thì liệu có xảy ra khả năng tranh giành vương vị hay không, do nhiều triều đại qua các thế hệ vì quyền lợi mà huynh đệ tương tàn, tàn sát lẫn nhau, trong gia tộc hoàng gia không thể có cuộc sống như bình thường được...

Nhưng Lãnh Thiên Minh không sợ, có lẽ người khác nghĩ rằng huynh đệ nhất định sẽ tranh cướp ngôi báu nhưng điều mà Lãnh Thiên Minh nghĩ lại là có hai đứa con trai cũng không đủ dùng, thế giới này lớn như vậy, tối thiểu cũng phải mấy chục người mới có thể cai quản hết được...

A... quả nhiên là kẻ vô tri thì không biết sợ...


Thành Thiên Khải, xưởng công binh.

Giáp Tử Thất đã mấy ngày không được nghỉ ngơi tử tế rồi, do mức độ quan tâm của hoàng thượng đối với máy Nữu Khắc Man, chiến xa thiết giáp gần bằng với sự ra đời của Nhị hoàng tử, cho nên ông ta đương nhiên không dám lơ là...

"Giáp đại nhân, trọng lượng của khẩu đại bác này quá lớn, sau khi lắp đặt lên thì chiến xa thiết giáp căn bản không nhúc nhích nổi".

"Ừ... ta cũng đang nghĩ đến vấn đề này, các ngươi nhìn bản vẽ này của hoàng thượng đi, chỗ dài dài này cũng không giống với đại bác, ngược lại có chút giống..."

"Trung Hoa số 1?"

"Trung Hoa số 1? Đúng vậy, nếu như có thể thay đại bác thành Trung Hoa số 1 thì thể tích và trọng lượng sẽ giảm xuống rất lớn, nhanh... mang mấy khối Trung Hoa số 1 tới đây".

Giáp Tử Thất nhìn bản vẽ, chẳng lẽ hoàng thượng đang muốn kiểm tra ông ta ư? Nòng pháo của đại bác không thể nào dài thế được, đây rốt cuộc là có ý gì?

Nòng pháo? Nòng pháo? Nếu như chế tạo ra được một nòng pháo dài như vậy, dùng để bắn Trung Hoa số 1, vậy sẽ có tình huống thế nào?

Mắt Giáp Tử Thất lóe lên, đến giày cũng không kịp đi, hô lớn: "Lập tức gọi người phụ trách bộ phận thợ rèn tới đây cho ta".

Trung Hoa số 1 hiện nay đã rất thành thục rồi, nhưng do tính ứng dụng của đại bác và khinh khí cầu nên Trung Hoa số 1 vẫn luôn không được trọng dụng, nếu như có thể lắp đặt Trung Hoa số 1 lên chiến xa thiết giáp, nhờ vào nòng pháo dài nhỏ để bắn ra thì chẳng phải chính là pháo đài di dộng sao.

Giáp Tử Thất càng nghĩ càng cảm thấy tỷ lệ thành công rất cao, không khỏi bật cười ha hả.

"Ha ha... Giáp Tử Thất ta đúng là một thiên tài..."

Mọi người bên cạnh không khỏi cảm thán, lẽ nào Giáp đại nhân cũng bị hoàng thượng lây cho rồi sao?

Bên ngoài xưởng công binh thành Thiên Khải, vô số lò luyện vừa được xây dựng xong, lượng lớn các loại linh kiện chính bằng sắt và bánh răng bắt đầu được chết tạo, từng cỗ máy Nữu Khắc Man cỡ lớn được làm ra.

Lãnh Thiên Minh lúc này đang vẽ tranh trong ngự thư phòng xa hoa của mình, tranh gì ư? Tàu hỏa.. làm hoàng đế đúng là thích thật, chỉ cần nói với cấp dưới suy nghĩ và kỹ xảo của mình thì bọn họ sẽ nghĩ mọi cách để thực hiện...

"Tân Cửu... khanh thấy bức vẽ này của ta thế nào?"

"A..."

Tân Cửu thầm nghĩ, đây là đang vẽ cái quái gì thế này?

"A... đẹp... đẹp..."

"Ha ha... khanh có biết không? Có thứ này rồi thì thời gian tập kết của đại quân Hoa Hạ ta sau này ít nhất có thể đẩy nhanh lên gấp đôi, không chỉ có vậy, việc điều động vật tư trong nước cũng có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, đồng thời xây dựng vô số lưu trạm Hắc Kỳ quân dọc mấy con đường sắt uốn lượn này, một mạch đả thông hậu cần của cả nước".

Tân Cửu cái hiểu cái không, do với kiến thức hiện tại của ông ta thì thật sự rất khó để hiểu được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.