Chương trước
Chương sau


Vị tướng quân kia trầm tư gật đầu: “Nếu hắn không chết, e là chuyện đó sẽ đến vào một ngày gần nhất”.

Trong hẻm núi, vài trăm thích khách Phù Tang không một ai nói gì, vậy nhưng khoảnh khắc này, tất cả đều đồng lòng quyết tử cho tổ quốc quyết sinh.


“Thề chết giết cẩu hoàng đế…”

Đột nghiên một tên mặc áo đen hô lớn.

“Thề chết giết cẩu hoàng đế…”

Tất cả thích khách Phù Tang đều hô vang.

Lãnh Thiên Minh đã nhiều lần hạ sát binh sĩ Phù Tang, con số lên tới cả triệu người, tận diệt toàn bộ hải quân Phù Tang, còn liên tục lừa dối bọn họ. Đáng ghét hơn là, nghe nói mỹ nữ mà Phù Tang cống nạp cho hắn đều bị hắn cho đi cọ rửa nhà vệ sinh, đến bây giờ vẫn đang rửa. Ngay cả người Phù Tang cũng không hiểu tại sao tên cẩu hoàng đế này sao lại có thù lớn với mình như vậy.

Có điều, bọn họ không bao giờ biết được, Lãnh Thiên Minh đến từ tương lai, chỉ cần nghe thấy Phù Tang hoặc tên của lão già Thiên Chiếu là tức đến nghiến răng ken két. Bản tính của tộc người này sẽ không thay đổi, đợi khi bọn chúng có được năng lực, chắc chắn sẽ tấn công trung nguyên lần nữa. Vậy nên kể từ khi Lãnh Thiên Minh xuyên không đến đây, hắn đã coi Phù Tang là kẻ địch không đội trời chung.

Đương nhiên, quan trọng là giờ không thể quay phim điện ảnh, nếu không đám mỹ nữ Phù Tang kia sẽ được lôi đi quay phim, cũng kiếm được kha khá đấy.

Thành Thiên Khải, hoàng cung.

Lãnh Thiên Minh quay về hoàng cung, tâm trạng vô cùng thoải mái, thì ra niềm vui lớn nhất khi làm hoàng đế là ra vẻ, cái gọi là sự ra vẻ mà không bị phát hiện mới là trí mạng nhất.

Sau này hắn không thể ở mãi trong cung được, phải tìm một thời cơ thích hợp, tự mình cũng phải làm một bản “Thiên Minh thường phục vi hành ký”, ngắm nhìn núi non sông nước tuyệt đẹp, tiện thể ngoại tình một chút, nếu không sẽ lãng phí khuôn mặt đẹp trai này quá.

“Thiên Minh ca ca, chàng đang nghĩ gì vậy?”

Hiên Vũ Ngọc Nhi vác chiếc bụng bự đi tới.

“Á… ta đang nghĩ, phải làm thế nào để khiến nàng khi đang mang thai không bị khó chịu”.

“Thật sao? Thiên Minh ca ca, chàng tốt với ta quá, lúc này vẫn còn suy nghĩ cho ta”.

“Ngọc Nhi, nàng nói vậy không đúng rồi, ta là phu quân của nàng mà, quan tâm người phụ nữ của mình là điều mà người trượng phu nên làm. Có điều ta bận rộn hơn những ông chồng khác mà vẫn tận tâm săn sóc cho nàng, như vậy sẽ tỏ ra rất đáng trân quý!”

Hiên Vũ Ngọc Nhi ngây thơ nói: “Ừm, ta biết rồi, Thiên Minh ca ca là tốt nhất, sau này Ngọc Nhi sẽ ngoan ngoãn nghe lời chàng!”

“Nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời ta sao?”

“Đương nhiên rồi”.

“Vậy… nàng giúp ta làm một chuyện được không?”

Hiên Vũ Ngọc Nhi nhìn Lãnh Thiên Minh đang cười gian, đột nhiên có dự cảm chẳng lành.
“Thiên Minh ca ca… chàng… chàng, có chuyện gì?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.