Mặc dù ba vị đại nhân của Trung Thư Viện không phản đối cuộc viễn chinh đến vương triều Ba Nhĩ Đồ, nhưng trên dưới triều đình vẫn có rất nhiều dị nghị, dù sao thì Ba Nhĩ Đồ cũng ở quá xa, tiến công tới đó chính là cả một quá trình hao người tốn của, cũng sẽ không đạt được thu hoạch quá lớn, nếu hoàng thượng chỉ vì để trả thù hành vi của Ba Nhĩ Đồ tại Di Châu thì hoàn toàn không cần thiết.
Đương nhiên Lãnh Thiên Minh cũng biết, hắn không thực sự quan tâm đến ý kiến của nhóm quan lại trong triều, nhưng nếu trong quân đội cũng có người có ý định chống đối, vậy đó chính là một chuyện lớn.
“Đa Đoạt, quân đội xuất chinh đã lựa chọn xong chưa?”
“Xin hoàng thượng đừng lo lắng, hầu hết đều là những cựu binh đến từ quê hương Sơn Đông chúng ta, tuyệt đối không có vấn đề”.
“Cái này vừa hay chính là vấn đề, bọn họ từ Đông Hải đã bắt đầu theo ta chinh chiến bốn phương, đến nay không dễ dàng gì mới thống nhất được trung nguyên, hiện tại lại muốn bọn họ viễn chinh nước ngoài, trẫm cũng không đành lòng”.
“Hoàng thượng yên tâm, các tướng sĩ Hoắc Kỳ quân tuyệt đối trung thành tận tụy với ngài, không có bất kỳ tia oán trách”.
“Ta biết, bởi vậy mới càng phải khiến họ an tâm xuất chinh, bây giờ nhất thiết phải tẩy não một lần nữa… à không, là đại hội cổ động”.
Đa Đoạt vẻ mặt khó hiểu: “Ý của hoàng thượng là duyệt binh?”
“Ngược lại không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621158/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.