“Phía trên đã gửi thư thúc giục rồi, Mạc Phủ đã đầu tư một lượng lớn tiền bạc cùng nhân lực vào đây, nếu vẫn không hành động, e là chúng ta sẽ mất đi sự tín nhiệm của họ”.
“Nhưng thưa đại nhân, không cách nào trà trộn vào hoàng cung Thiên Khải được. Dù là ở trong thành thì cũng khó có cơ hội, chúng ta đã lẩn vào xưởng binh khí không ít lần, nhưng không lần nào thành công. Đám thân vệ của tên hoàng đế chó má kia quả thật rất lợi hại, hơn nữa, chúng vốn không sợ chết, thậm chí chúng ta còn không bén mảng đến xung quanh đó được”.
“Vậy thì tiếp tục chờ cơ hội, phái người theo dõi, chỉ cần tên hoàng đế chó má kia dám rời khỏi thành Thiên Khải, lập tức điều động người của ta tại Hoa Hạ tiến đến, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải diệt trừ hắn…”
Ở khu vực Tây Âu xa xôi, nơi phương bắc quanh năm giá rét, một quốc gia vừa được thành lập.
Người của tộc La Sát phiêu bạt khắp bốn phương ùn ùn đổ về đây tìm nơi nương tự, dần dần hình thành một bộ lạc nửa du mục, nửa thành trì, số lượng nhân khẩu cũng tăng lên đến 400 vạn. Và lúc này, nữ vương của bọn họ, An Na Nhất Thế đang cầu phúc cho con mình.
Bụng nàng ta càng ngày càng lớn, tuy biết rõ cha của đứa bé này chính là cái tên người Trung Nguyên đáng chết kia, nhưng cuối cùng, nàng ta vẫn quyết định sinh ra nó, không chỉ vì vương quyền, mà quan trọng hơn thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621155/chuong-437.html