Lãnh Hàn nhìn sang Mã Hoạ Đằng, không nói gì một lúc lâu. Trước khi tới đây, hoàng thượng đã nói với hắn ta, mấy nhà phát minh thường là những kẻ vô cùng cố chấp, không thích tiền bạc, mỹ nữ, chỉ có hứng thú với những sáng chế tiên tiến, sau đó người còn đưa cho hắn ta một số những tờ giấy vẽ và ý tưởng rất kỳ quặc. Giờ xem ra, hắn ta đã hiểu được ý đồ của hoàng thượng là gì rồi.
“Lãnh… Lãnh công tử, sao… sao ngài cứ nhìn chằm chằm ta vậy?”
“Tiểu Mã, ngươi biết nói tiếng Đại Bất Liệt Điên đúng không?”
“Đúng vậy… sao thế?”
Lãnh Hàn cười: “Ta có cách này, có thể tiếp cận được Nữu Khắc Man, có điều ta không biết tiếng Đại Bất Liệt Điên, do đó màn kịch này cần ngươi biểu diễn”.
“Hả? Ta… ta không biết diễn kịch!”
“Không sao, ta dạy ngươi. Phải biết là nhiều năm qua, ta theo hầu hoàng thượng mà chẳng học được thứ gì, chỉ có kỹ năng diễn xuất là vô địch”.
Bến cảng đảo Di Châu, một chiếc thuyền hải tặc đang neo đậu, rất nhiều sĩ binh Ba Nhĩ Đồ bị trói rồi đưa lên thuyền, bên ngoài bến cảng còn có hải quân triều đình đang tuần tra.
Cổ Bách Vạn nhìn cảnh tượng trước mắt bỗng cảm thấy bất lực. Ai mà ngờ được mình đang hợp tác làm ăn với đám hải tặc ngay giữa ban ngày ban mặt cơ chứ, hài hước hơn là đại quân của triều đình còn đứng bên cạnh trông coi.
“Cổ đại nhân, ngài đỉnh thật đấy, dám huy động đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621143/chuong-425.html