“Mang giáp mặt…”, đột nhiên, thủ lĩnh đội súng kíp hô to. Tuy động tác này không có tác dụng, có thể loại bỏ, nhưng theo như hoàng thượng nói, trước tiên phải chấn nhiếp kẻ địch bằng khí thế.
Quả không sai, Hắc Kỳ Quân mang giáp mặt lên, dưới sự phụ trợ của áo giáp Hắc Kim càng khiến bọn họ tựa như ma quỷ, khiến cho tốc độ tiến lên của phương trận địch giảm không ít.
Xa xa, Mạc Nhĩ mắng to: “Giả thần giả quỷ…”
Còn Đặc Mẫu Đặc Ma lại tỏ vẻ nghiêm trọng: “Không đúng… không đúng, chắc chắn những binh sĩ này có vấn đề, cho tới nay, ta chưa từng thấy đội quân nào có thể giữ nguyên đội hình khi ở gần phương trận như vậy, chắc chắn là có vấn đề”.
Tuy nhiên, hắn ta đã không còn thời gian để cân nhắc.
“Hàng thứ nhất… chuẩn bị… bắn ba phát một lượt… bắn…”
“Đoàng… Đoàng… Đoàng…”
Ngay khi trường thương của kẻ địch sắp đâm trúng các binh sĩ, thủ lĩnh đội súng kíp đã hạ lệnh bắn.
“Hàng thứ hai… Ba phát một lượt… Bắn…”
“Đoàng… đoàng… đoàng…”
Tuy tấm chắn của người Ba Nhĩ Đồ cực lớn, thế nhưng phần lớn được làm bằng gỗ, ở khoảng cách gần, những tấm chắn này không cách nào chống lại được sức bắn liên tục của súng kíp đã qua đặc chế.
Tấm chắn cực lớn bị bắn xuyên qua, khiến cho các binh sĩ Ba Nhĩ Đồ ẩn nấp phía sau bị đánh bay ra ngoài, bọn họ chưa kịp né tránh thì đã bị hỏa lực dày đặc từ súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621131/chuong-413.html