Chương trước
Chương sau
"Đừng... đừng... xin hãy tha cho ta".

"Quản đại nhân, xin tha mạng..."

Mấy người dưới đài đều gào lên cầu xin, nhưng bách tính cũng bắt đầu hô hoán...


"Thanh thiên đại lão gia..."

"Giết chúng đi..."

Chuyện thành Hải Long có một vị quan thanh liêm rất nhanh đã được truyền khắp cả nước Hoa Hạ, cho dù là quan lớn thế nào, công sở Liêm Chính cũng sẽ thay bách tính đòi lại công đạo, ngay đến tòa báo Hoa Hạ cũng đưa tin này mấy ngày liên tiếp, nháy mắt người người chen chúc tấp nập ở cổng lớn của công sở Liêm Chính...

Lãnh Thiên Minh lúc này đang trong xưởng công binh, say mê với tàu bay của mình.

"Lão Giáp, tiến độ của tàu bay này thế nào rồi?"

"Bẩm hoàng thượng, đã tạo ra hơn 20 chiếc, chủ yếu là vì đảm bảo an toàn cho nên tiến độ rất chậm, có điều ngài yên tâm, chỉ cần vượt qua giai đoạn đầu thì giai đoạn sau có thể sản xuất số lượng lớn rồi".

"Vậy năng lực bay liên tục hiện tại của tàu bay này thế nào?"

"Không vấn đề, chỉ cần có đủ nhiên liệu thì có thể liên tục phi hành".

Lãnh Thiên Minh gật đầu nói: "Ta muốn thử ngồi tàu bay, có được không?"

Giáp Tử Thất kinh ngạc: "Việc này... có lẽ không vấn đề gì, chúng thần đã thử nghiệm nhiều lần rồi, nhưng ngài nhất định phải làm theo yêu cầu của chúng thần".

"Được, ta muốn dùng tàu bay bay đến thành Kim An đón phụ vương, cơ thể của người hiện không chịu được vất vả, nếu như có thể dùng tàu bay thì có thể đón người tới thành Thiên Khải rồi".

"Cái gì? Ngài muốn đi tàu bay tới thành Kim An? Mặc dù tốc độ của tàu bay này vượt xa xe ngựa nhưng lộ trình tới thành Kim An quá xa, cho dù là tàu bay thì ước chừng cũng phải mất trên dưới 10 ngày, trong hành trình ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì thần không đảm đương nổi đâu".

"Không sao, nếu như có vấn đề thì chúng ta sẽ tìm thành trì gần đó để hạ xuống, hơn nữa chỉ bay ban ngày, ban đêm thì đáp xuống nghỉ ngơi hồi sức, như vậy là được chứ?"

"Việc này... nếu như hoàng thượng vẫn muốn như vậy thì để Lưu Đại Đảm đích thân dẫn đội, sau đó cho các tàu bay khác bay theo để đề phòng vạn nhất".

Lãnh Thiên Minh vui vẻ nói: "Được, cứ quyết định vậy đi".

Tàu bay hiện tại hoàn toàn không giống với tàu bay ở kiếp trước của hắn, nhưng một chiếc tàu bay đã đủ chứa được năm người cùng lượng lớn vật tư rồi, hơn nữa tàu bay sau lần thử nghiệm thành công đầu tiên toàn bộ đã được lắp đặt quạt tay cầm, dùng để cung cấp động lực cho tàu bay.

Đương nhiên những thứ này đều là do Lãnh Thiên Minh đưa ra, Giáp Tử Thất ban đầu còn không hiểu dụng ý là gì đợi tàu bay sau khi bay lên trời mới thất kinh, trong không trung chỉ cần chút trợ lực của cánh quạt thôi là tốc độ di chuyển của tàu bay đã được gia tăng rất nhiều.

Lần xuất hành này Giáp Tử Thất đã điều động đúng 20 chiếc tàu bay, đã phái ra gần như toàn bộ tàu bay, do Lưu Đại Đảm dẫn đội, trong đó 10 chiếc chỉ có một người, không gian còn lại toàn bộ dùng để đựng vật tư, đảm bảo sự thuận lợi cho chuyến bay này.

Đối với Lãnh Thiên Minh mà nói, chuyến bay này không chỉ đơn giản là để đón Lãnh Liệt Vương về, đây cũng là bước quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn, đối với hắn đây là một lần thực nghiệm, mục đích thật sự của bản thân chính là không quân mà có nằm mơ hắn cũng muốn có.
Rất nhanh đã đến ngày xuất phát rồi, Lãnh Thiên Minh dậy rất sớm, thấy Hiên Vũ Ngọc Nhi bên cạnh lại không nhịn được hôn vài cái, Hiên Vũ Ngọc Nhi mở mắt ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.