Chương trước
Chương sau
Ta nói cho mọi người biết, điều chúng ta cần làm không phải là xâm lược, càng không phải là xưng vương xưng đế, điều chúng ta cần làm là để muôn dân Trung Nguyên quy về một mối, chỉ có như thế, cả Trung Nguyên mới mãi mãi không có chiến tranh, bách tính mới mãi mãi thoát khỏi cảnh lưu lạc, thê li tử tán.

Đây là sứ mệnh của Hắc Kỳ quân chúng ta, đây chính là mục đích của Lãnh Thiên Minh ta khi đến với thế giới này.

Nếu vận mệnh bất công, vậy thì phải đấu cùng nó tới cùng”.


“Đại vương vạn tuế… vương phi thiên tuế”.

“Đại vương vạn tuế… vương phi thiên tuế”.

Mười vạn đại quân đồng thanh hô lên, sau đó Mạc Nhị Cẩu bước lên đài, giơ cao một lá lệnh kỳ, hô lớn: “Duyệt binh bắt đầu”.

“Đùng… đùng… đùng…”

Mấy trăm khẩu pháo đồng loạt khai hỏa, âm thanh đinh tai nhức óc cùng uy lực khổng lồ của nó trực tiếp làm nổ tung một ngọn núi nhỏ ở phía xa, hỏa lực mạnh mẽ khiến Lý Thành đứng ở một bên cũng phải vã mồ hôi lạnh. Dù biết hỏa pháo của Hắc Kỳ quân rất lợi hại, nhưng mẹ kiếp, thế này thì quá lợi hại rồi.

“Hỏa pháo của Hắc Kỳ quân này sao lại lợi hại thế, may mà lúc trước không công đánh Biện Lương chúng ta, nếu không với hỏa lực thế này, chúng ta ở trong thành chắc sẽ bị nổ chết tươi mất!”

“Nghe nói những thứ này toàn là vũ khí của thần, người phàm chúng ta sao có thể là đối thủ của họ được”.

Mấy trăm khẩu hỏa pháo liên tục bắn xong, đại quân Hắc Kỳ quân chỉnh tề bắt đầu xếp hàng tiến vào trận địa.

Bởi vì được sắp xếp gấp gáp nên không có quá phức tạp, đầu tiên là mười vạn đại quân bày thế trận.

Khi Hắc Kỳ quân sải những bước chân chỉnh tề, tiến vào địa điểm duyệt binh, tất cả mọi người lặng lẽ ngắm nghe, đột nhiên nghe thấy tướng lĩnh dẫn đầu đội hình hàng ngoài hô lên.

“Đi đều… bước”.

Đội hình hàng ngoài gần cả ngàn người đột nhiên chuyển sang hình thức đi đều, bước những bước chân đồng loạt, nhìn về phía Lãnh Thiên Minh trên đài cao.

“Các binh sĩ vất vả rồi”.

Lãnh Thiên Minh hô lên thật to.

“Thề chết, trung thành, Hắc Kỳ quân…”

“Thề chết, trung thành, Hắc Kỳ quân…”

Tất cả mọi người có mặt ở đó bao gồm sĩ binh Đại Lương cũng phải sững sờ, nhưng họ vẫn có thể cảm nhận rõ ràng đang rực cháy trong lòng mình…

Mười vạn đại quân vẫn xếp hàng chỉnh tề, bước chân chỉnh tề khiến mặt đất rung chuyển, tất cả bách tính bắt đầu hoan hô. Quân đội mà trước đó không lâu vẫn còn là quân địch nhưng lại dùng hành động thực tế và năng lực chinh phục họ, đây là bản tính nhiệt huyết của con người, cường giả vi tôn…

Tại đại trướng trung quân thành Biện Lương khi duyệt binh kết thúc.

“Chư vị, theo tin tình báo, gần hai trăm vạn quân địch đã tập kết tại khu vực doanh khẩu ở phía Nam, suy nghĩ của ta là dẫn lính tới thẳng doanh khẩu nghênh chiến với quân địch, cũng có thể tránh để chiến hỏa ảnh hưởng tới bách tính trong thành”, Lãnh Thiên Minh nói.

Lưu Bất Đắc đáp: “Đại vương, tuy rằng hỏa khí của Hắc Kỳ quân rất sắc bén, nhưng quân đội Đại Lương cũng không phải hạng kém cỏi, nhất là những vũ khí như nỏ liên hoàn, chiến xa thiết giáp, thiên châu, vân vân, tuyệt đối không thể coi thường”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.