Chương trước
Chương sau
"Đây rốt cuộc là loại quân đội gì nhỉ? Khí thế áp đảo tất cả đó căn bản khiến người khác không thể chống cự được", Lý Thành thầm nói trong lòng.

Đặc biệt là sau khi nhìn rõ mặt mũi của bọn họ, Lý Thành chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Để gia tăng tính uy hiếp của quân Hắc Kỳ, dưới yêu cầu của Lãnh Thiên Minh, phủ Thanh Châu đã chế tạo ra khăn che mặt màu đen cho toàn bộ quân Hắc Kỳ, từ hai gò má hất lên trán là một dấu ấn hình hổ, trông cực kỳ đáng sợ...


Từ xa nhìn lại, thật sự giống như đại quân địa ngục, chỉ riêng nhìn thôi đã khiến người ta sợ hãi rồi.

Lý Thành nhìn thấy Mạc Nhị Cẩu cưỡi ngựa phía trước liền đi xuống.

"Mạc tướng quân, không ngờ nhanh vậy đã được gặp lại rồi".

"Ha ha... không ngờ khi gặp lại, lại trở thành huynh đệ".

"Ha ha ha..."

Đối với bách tính của thành Biện Lương, thậm chí với rất nhiều bách tính của Đại Lương mà nói, quân Hắc Kỳ sớm đã không còn lạ lẫm gì nữa, trong quan niệm của bọn họ, quân Hắc Kỳ chính là sự tồn tại dựng nên ngọn cờ mới.

Bên cạnh đó cũng có vô số người đã từng tiếp xúc với quân Hắc Kỳ, hoặc là đã từng đi qua Đông Hải, danh tiếng yêu dân như con của quân Hắc Kỳ sớm đã truyền khắp nơi, huống chi quân Hắc Kỳ còn đã giải cứu hàng trăm thiếu nữ bị hải tặc bắt đi, cho nên việc quân Hắc Kỳ tiến vào đóng quân, không những không có người phản đối mà còn xuất hiện rất nhiều dân chúng tới hoan nghênh.

Lưu Bất Đắc không phải kẻ ngốc, tất cả những chuyện này đều giống như vòng tuổi của lịch sử, căn bản không thể ngăn cản, chỉ có điều trong lòng vẫn chưa bỏ được chấp niệm với tiên đế đó xuống.

Đặc biệt là khi Lưu Bất Đắc tận mắt nhìn thấy đại quân quân Hắc Kỳ chỉnh tề đó, trong lòng lại sinh ra cảm giác bất lực vô hình.

Mạc Nhị Cẩu đã vào trong thành gặp mặt Lưu Bất Đắc.

"Thống soái quân Hắc Kỳ, Mạc Nhị Cẩu bái kiến Lưu đại nhân", Mạc Nhị Cẩu cung kính hành lễ.

"Mạc tướng quân, việc này không thể được, hiện tại công chúa đã gả cho Bắc Lương vương, Biện Lương này đương nhiên trở thành thuộc địa của Bắc Lương vương, ta đã là người ngoài, tướng quân không cần đa lễ".

"Vậy không được, trước khi ta đến đại vương đã dặn dò ta, lần này thống soái liên quân sẽ do Lưu đại nhân đảm nhiệm, ta sẽ dốc toàn lực phối hợp".

Lưu Bất Đắc chấn động.

"Cậu nói Bắc Lương vương bảo các người nghe theo lệnh của ta ư?"

"Đúng, đại vương đã nói, Lưu đại nhân chân chính một lòng vì dân, là người lòng mang thiên hạ, chỉ có thống soái như ông mới có thể thật sự làm việc không có sai sót".

"Vậy cảm tạ Bắc Lương vương cất nhắc, ta cũng không muốn từ chối quá nhiều, chỉ hy vọng chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực, sớm ngày quét sạch nghịch tặc, báo thù cho bệ hạ, hoàn thành di nguyện của đại vương, lão phu cũng chết không hối tiếc".

"Mạc tướng quân, hiện tại chúng ta đã thành một nhà, đại quân quân Hắc Kỳ vào thành là được", Lưu Bất Đắc tiếp tục nói.

"Đại vương có lệnh, bảo ta đóng quân ngoài thành, không cần làm phiền dân chúng, hơn nữa đại vương và vương phi sau khi xử lý xong việc ở đô thành cũng sẽ đích thân tới thành Biện Lương, bái tế hoàng đế Hiên Vũ, hoàn thành di nguyện của tiên đế".





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.