Chương trước
Chương sau
"Các vị hình như đã quên mất một người, Tam hoàng tử vẫn còn mà", một đại thần đột nhiên nói.

"Tam hoàng tử? Đúng vậy, Tam hoàng tử không phải đang bị giam lỏng trong cung sao? Nhưng Lãnh Liệt Vương cũng chưa định tội cho ngài ấy, vậy ngài ấy đương nhiên có thể thuận tình thuận lý kế thừa vương vị rồi".

Tề Dung tức giận nói: "Sao có thể lập Tam hoàng tử được, mặc dù hắn ta chưa bị định tội nhưng chuyện Dụ Long mưu phản chắc chắn có liên quan đến hắn ta".

"Tề tướng nói như vậy là có chứng cứ sao?"


Giọng nói của một thanh niên truyền tới, chính là Tam hoàng tử.

"Tề tướng, đến đại vương còn không định tội ta, ông dựa vào cái gì mà định tội cho ta?"

"Ngài... Tam hoàng tử... sao ngài lại ra ngoài?"

"Thất đệ đột tử, ta thân là vương thất Bắc Lương, lúc này đương nhiên phải ra mặt bảo vệ cho sự yên ổn của Bắc Lương ta rồi".

"Ngài... ngài... ngài... lẽ nào đại vương đột tử có liên quan đến ngài?"

"Tề tướng, hãy chú ý ngôn từ của mình, nếu như ông còn tiếp tục vu oan cho bổn hoàng tử thì ta sẽ trị tội ông đấy", Tam hoàng tử lạnh lùng nói.

Tề Tướng tức giận đáp trả: "Khẩu khí lớn quá nhỉ, Lãnh Liệt Vương vừa liệt giường không dậy nổi, đại vương lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, ngươi liền chạy ra ngoài, lẽ nào nói chuyện này không phải là âm mưu của ngươi?"

"Tề tướng, ông đúng là một lão hồ đồ", giọng nói của một người phụ nữ truyền tới, chính là Dụ quý phi.

"Ngươi... sao ngươi cũng ra ngoài vậy, các ngươi đây là đang tạo phản", Tề Dung tức giận nói.

Dụ quý phi mỉm cười, lấy ra một bức tín hàm: "Tề tướng, ông nhận ra cái này chứ".

Dụ quý phi cầm ra đúng là ân chỉ của Lãnh Liệt Vương để lại trước đó.

"Đây, đây là?"

"Đây là mật chỉ mà Lãnh Liệt Vương để lại, nếu như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì để Tam hoàng tử Lãnh Thiên Tinh kế thừa vương vị", Dụ quý phi cười nói.

Khi mọi người đều kinh ngạc thì bức mật chỉ bị ném xuống ngay lúc đó, chỉ có Tam hoàng tử nhìn qua rồi nhặt lên, những người khác căn bản không biết sự tình thế nào...

"Ai yo, đúng là bút ký của đại vương, còn có tư ấn của đại vương nữa", một đại thần sau khi nhìn thấy bức mật chỉ liền nói.

"Sao lại có chuyện thế này được?"

"Vậy đại vương xảy ra chuyện, nên để Tam hoàng tử kế thừa vương vị rồi..."

Tề Dung lúc này cũng luống cuống nói: "Bức thư này không được tính, hiện nay chỉ có trực tiếp tâu với Lãnh Liệt Vương thôi".

Dụ quý phi đột nhiên lạnh lùng nói: "Đây là mật chỉ của Lãnh Liệt Vương, ông lại dám gian ngoan không nhận, mưu đồ quấy nhiễu Lãnh Liệt Vương nghỉ ngơi, chính là mưu đồ tạo phản, người đâu mau lôi xuống cho ta".

Một đám binh lính phía sau chạy tới, bắt lấy Tề tướng và tâm phúc của Lãnh Thiên Minh....

"Các ngươi không phải là quân Hắc Kỳ của đại vương, đều là cấm quân trước đây do Lãnh Liệt Vương chưa giải tán", Tề Dung tức giận nói.

Dụ quý phi cười đáp: "Đúng vậy, đây là người do Lãnh Liệt Vương để lại, sợ các ngươi sẽ tạo phản đó".

Rất nhanh mấy người liền bị bắt giải đi, những người còn lại đều hoang mang lo sợ.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.