Khi tiếng báo hiệu rút lui của đại quân tộc Hồng Mao vang lên, hơn ba mươi vạn binh lính tộc Hồng Mao còn sót lại cũng bắt đầu thay đổi phương hướng, chạy như điên trên con đường bọn họ đến đây lúc trước…
“Thất hoàng tử, cần hạ lệnh truy kích hay không?”, Mạc Nhị Cẩu hỏi.
“Không cần, bảo vệ phụ vương là quan trọng nhất, một ngày nào đó ta sẽ đích thân đến thăm hỏi nữ vương của bọn họ”, Lãnh Thiên Minh nói.
Sau khi chỉnh đốn mười mấy vạn Hắc Kỳ quân, toàn bộ bọn họ ngăn nắp trật tự đứng ngoài thành Kim An, cửa thành đã mở ra, vô số bách tính trong thành đang reo hò hoan hô vì bọn họ…
Lãnh Thiên Minh nhìn thấy Lãnh Liệt Vương đứng trên cổng thành, lập tức quỳ xuống trước cổng thành, nói: “Nhi thần cứu giá chậm trễ, xin đại vương thứ tội”. Sau đó, mười lăm vạn đại quân ở phía sau hắn cũng đều quỳ xuống, đồng thanh hô to: “Xin đại vương thứ tội”.
Lãnh Liệt Vương nhìn đứa con trai đã hơn hai năm không gặp này, vậy mà giờ đã trở thành bá chủ một phương…
“Đứng dậy đi, chúng ta trở về vương phủ nói chuyện…”, Lãnh Liệt Vương bình tĩnh nói.
Khi trở lại vương phủ ban đầu của mình, từng cảnh tượng cũ chợt hiện ra trong đầu, nhìn thấy Lãnh Liệt Vương đã ngồi trong đại sảnh từ bao giờ, Lãnh Thiên Minh đi đến.
“Tham kiến phụ vương!”, Lãnh Thiên Minh nói.
Lãnh Liệt Vương nhìn Lãnh Thiên Minh, gật đầu nói: “Còn nhớ lần đi săn trên núi Tuyết Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/620924/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.