Mười mấy năm trước, trượng phu của nàng là Bách Lý Vu Đạo nạp thêm Ngũ di nương. Đối với Đại phu nhân Liêu Uyển Như mà nói, chuyện này từ đầu đến cuối đều giống như một vết sẹo không cách nào khép lại được, tàn khốc đè ở trong lòng nàng, chỉ cần là bị người nhắc đến hay là trong lúc vô tình nàng nhớ tới, vết sẹo kia sẽ lại nứt ra, mãi đến máu me đầm đìa. 
Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đời nàng, không thể nào hồi tưởng được! 
Nàng đường đường là Bách Lý phu nhân mà ngay cả một đứa nha hoàn cũng không trông được, thậm chí còn để nàng ta ngay dưới mí mắt của mình mà mang thai. Khi ấy chuyện này ở trong vòng thượng lưu bị nói đến xôn xao, nàng cũng trở thành phụ nhân cay nghiệt trong câu chuyện cười của bọn họ. 
Trước Ngũ di nương, mấy vị di nương khác người nào cũng đều là được nàng đồng ý, sau đó trượng phu mới được thu vào. Nhưng hết lần này tới lần khác, hồ mị tử Ngũ di nương kia, bình thường nhìn vô thanh vô tức*, vậy mà sau lưng lại câu trượng phu của nàng lên giường, còn một mực giấu diếm đến khi cái thai được ba tháng! 
*vô thanh vô tức: không tiếng động. 
Nếu không phải năm đó lão phu nhân nhìn nét mặt đứa bé mà khuyên vài câu, nếu không phải bản lĩnh của nàng khi đó còn chưa đủ, không thể để người khác bắt thóp thì nàng thật sự muốn dùng một đao đâm vào bụng của Ngũ di nương, đào móc cái thai nhi sống sờ sờ trong đó ra! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/214995/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.