Ánh mắt Bách Lý Y Nhân thầm trào phúng, ngoài mặt vẫn là thần sắc ngây thơ, cảm thán nói: "Vân Linh, muội nói thực chứ? Món ăn này cần nhiều ít râu cá chép, lưỡi chim bồ câu sợ là tốn không ít bạc phải không?" 
Biểu hiện của Bách Lý Y Nhân, tự nhiên làm Bách Lý Vân Linh yếu thế, đầu tiên liên tục chèn ép nàng, cuối cùng là nhân cơ hội mà hãnh diện giẫm nàng dưới chân. 
Vì vậy, chân mày của Bách Lý Vân Linh vội giương lên, trong ánh mắt chứa đựng sự ngạo mạn không nói nên lời, ngoài miệng cười nói: "Cũng không tốn nhiều lắm. Bất quá chỉ hơn 10 lượng thôi. Tính toán một chút cũng chỉ dùng vài trăm con cá chép và hơn trăm con chim bồ câu, chỗ ấy đáng là gì. Vì để lão phu nhân vui vẻ, chuyện này căn bản là không đáng nhắc tới." 
"Nhị muội muội quả thật có lòng, tỷ cảm thấy không bằng... thôi." Bách Lý Y Nhân nhẹ nhàng nói ra lời này, vẻ trào phúng nơi đáy mắt càng dày đặc. 
Bách Lý Vân Linh còn đang chìm trong tự đắc, lại nghe được một tiếng bộp vang lên. Đang quay đầu lại nhìn thì phát hiện ra là lão phu nhân nặng nề mà vỗ chiếc đũa lên bàn, mặt giận dử nhìn về phía nàng. 
"Nếu thật sự muốn ta vui vẻ, con lui về sau và đừng tạo sát nghiệt lớn như vậy dùm!" Khóe môi Lão phu nhân mím chặt, sắc mặt còn hơi chuyển xanh. 
Bách Lý Vân Linh lập tức ngẩn người, nàng đồng ý rằng hôm nay, nàng nấu món này sẽ là đứa cháu gái xuất sắc nhất. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/1173922/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.