Nắm chặt chiếc khăn trong tay, Bách Lý Thu Thủy nhẹ nhàng lau khóe miệng. Hương trà trong chén trà bên cạnh còn phảng phất trong không khí, thấm vào ruột gan.
Đã từng, bởi vì nàng rất có tư chất, cho nên trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nàng đã học xong tất cả kỹ thuật pha chế hương liệu, thành tựu pha chế của cô tại Không Minh không ai sánh bằng.
Sau khi Vũ Văn Dịch đón Bách Lý Y Nhân vào cung, ngày đêm chuyên sủng. Để không cảm thấy cô đơn, nàng ngoài giúp đỡ Vũ Văn Dịch xử lý chuyện chính sự bên ngoài ra, thì chuyện duy nhất có thể giúp nàng giải tỏa tâm tình là chuyên tâm nghiên cứu pha chế hương liệu. Rõ ràng sở thích này của nàng vốn không gây trở ngại ai, cũng trở thành cây gai trong mắt của Bách Lý Y Nhân.
Bách Lý Y Nhân ghen ghét nàng, Vũ Văn Dịch thỉnh thoảng vô tình nhắc đến, còn nói hương liệu của nàng chế luyện rất không tầm thường. Vì vậy ả liền nghĩ đến biện pháp để hủy hoại đi khứu giác của nàng. Đến bay giờ nàng vẫn còn nhớ, sự kinh ngạc đau khổ của bản thân sau khi tỉnh lại phát hiện trước mặt mình rất nhiều hương liệu nhưng ngay cả một chút mùi hương nàng cũng ngửi không ra.
Hồi ức đã xa mờ nay xẹt qua ngay trước mắt, Bách Lý Thu Thủy lắc đầu, làm cho nàng tỉnh lại từ những hồi ức đau khổ kinh khủng kia. Đáy mắt nàng bỗng hiện lên một nụ cười lạnh lùng. Những chuyện lúc trước, đều đã là quá khứ. Hiện tại nàng sẽ không bao giờ bấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/1173920/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.