"Ta không thiếu bạc, bạc ở trong phủ đủ ăn đủ xài, thừa lại một văn tiền ta đều không cần, cho dù có cho ta thì cũng sẽ bị ta để một chỗ làm vật trang trí." Bách Lí Thu Thuỷ đứng lên, nói, "Nhị ca, ta muốn đến Hân Vinh viện gặp lão phu nhân."
Ý tứ trong câu nói rõ ràng là muốn đuổi khách, Hoàng Phủ Dực Thần mi tâm khẽ chau lại, cuối cùng liếc nàng một cái, không nói lời nào liền đem vàng rời đi.
Hắn ta trông có chút xem thường nàng khiến Bách Lí Thu Thủy dở khóc dở cười, tính tuổi của nàng và hắn thì Hoàng Phủ Dực Thần lớn hơn nàng hai tuổi, nếu đổi lại tại các gia đình bình thường khác thì ở cái tuổi này nam tử đều đã muốn bắt tay gánh hết những gánh nặng trong gia đình, nhưng hắn vẫn là bộ dạng bộ *tùy tâm sở dục.
*Tùy tâm sở dục: Nghĩa của câu này đại khái là tùy theo tâm nguyện, ý muốn của cá nhân mà làm ra một hành động nào đó. Hơn nữa còn làm ra hành động này một cách rất dễ dàng, không có gì khó khăn.
Một nam nhân ở cái tuổi này còn có thể ngây thơ như thế, cũng khó mà có thể như thế được.
Hoa quỳnh nhịn không được mà hỏi chủ tử nhà mình, "Tiểu thư, muội nhìn Nhị thiếu gia hắn thật tâm, thực lòng muốn cho người, tiểu thư sao lại dứt khoát cự tuyệt hắn như thế, Nhị thiếu gia tuy nói là nhị phòng, nhưng trong phủ thực tình giúp đỡ huynh trưởng nhiều thứ, đối với tiểu thư mà nói cũng chỉ có lợi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/1173912/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.