"Nương, ta chỉ là đến xem người thôi, sao phải sợ không vừa mắt ai, vì sao phải sợ cơ chứ?"
"Đứa nhỏ này, ngươi nói bậy cái gì đó, nếu đại phu nhân cho phép ngươi trở về, thì chính là thiên đại ân sủng, ta cảm thấy thật tốt, tất cả đều rất tốt, ngươi không cần phải nhớ ta, sau này ngươi cũng đừng đến đây nữa, chớ có chọc tức đại phu nhân, những ngày tháng sau này của ngươi có thể sẽ không dễ chịu..."
Ngũ di nương vừa nói mắt lại rơi lệ, nàng kéo Bách Lí Thu Thủy qua bên Bách Lí Lan Chỉ, trong lời nói có chút áp lực mà không kìm được lòng nói ra chua xót, "Ở đây đã có một nữ nhi chịu khổ vì theo ta, ngươi khó khăn lắm mới trở lại được, ta thân là mẫu thân của ngươi nên không thể hủy hoại ngươi trong tay ta!"
Lúc bị kéo qua chỗ Bách Lí Lan Chỉ, nàng ta có chút nhút nhát sợ sệt mà nhìn Bách Lí Thu Thủy gọi một tiếng tỷ tỷ.
Ở trong phủ khác, con của vợ lẻ nếu được cho phép lớn lên với người sinh ra thì đó lại là hạnh phúc, chỉ là sự tình hiện tại đối với ngũ di nương mà nói, nó lại là điều khiến nàng cảm thấy đau lòng gấp vạn lần. Ý nghĩa của việc đại phu nhân cho hài tử của nàng cùng nàng chung sống có nghĩa là đại phu nhân đều thấy nàng và hài tử chướng mắt.
Con của vợ lẽ bị chủ mẫu chán ghét, sau này trong mọi việc đều có thể bị gây khó dễ, nàng bị bắt khi nữ nhi của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/1173910/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.