Chương trước
Chương sau
Cho tới khi anh donate 50 triệu lần thứ bao nhiêu anh không nhớ cho Chúc Nghi thì cậu hoảng hốt tắt livestream.

Khoảnh khắc thông báo nhảy ra [Người dùng đã tắt livestream] anh mới ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn Chúc Nghi đang luống cuống thoát tài khoản đăng nhập.

"Toi rồi, toi rồi." Chúc Nghi chạy lại chỗ của Phi Quân. Anh vội vàng tắt điện thoại.

"Anh Quân, có cách nào trả tiền donate lại cho người ta không? Hình như có bạn nhỏ nào đó nghịch điện thoại của người lớn nên donate nhầm rồi. Tận mấy chục triệu lận đó."

Chúc Nghi cũng hay xem tin tức, thấy nhiều vụ con trẻ donate nhầm cho người livestream, phụ huynh nhặng xị lên đòi tiền lại. Cậu sợ dây phải phiền phức như thế lắm.

Mà Phi Quân, người đàn ông đã 32 tuổi, đã làm chủ kinh tế, còn làm chủ ké một công ty bị người yêu trong mộng xem là một đứa trẻ chỉ có thể cạn lời. Phi Quân nhức nhức cái đầu, đành xoa hai thái dương. Tuy vẻ ngoài là quan tâm cậu nhưng trong lòng lại âm thầm cười đóa hồng nhỏ của mình: "Đừng sợ, chuyện này để tôi giải quyết cho."

"Mà... sắp tới không được lười nữa đó. Chịu khó đi show một tí." Phi Quân nói thêm.

Chúc Nghi nghi ngờ, nhìn Phi Quân: "Mới đây mà anh kiếm được job rồi hả?"

Phi Quân chỉ cười tủm tỉm mà không trả lời. Chúc Nghi năn nỉ: "Nè, trả lời tôi đi mà!"

Chúc Nghi chồm người lên, định học theo bộ dạng của mèo làm nũng Phi Quân. Ai ngờ Phi Quân đổi tư thế ngồi, chân anh vô tình ngoắc trúng chân cậu. Đầu gối Chúc Nghi vấp phải cạnh ghế, mất đã ngã vào lồng ngực của anh. Đột nhiên người đẹp sà vào lòng mình, Phi Quân theo quán tính ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của người ta.

Mặt Chúc Nghi đập mạnh vào lồng ngục rắn chắc của người ta, mùi thơm của hoa nhài quẩn quanh đầu mũi, như một mê dược thần bí nào đó khiến cậu mất hết sức lực, nửa thân trên nằm đè lên người Phi Quân. Mà Phi Quân cũng không ngờ tình huống này lại bất ngờ xảy ra.

Chúc Nghi bị té nên mắc cỡ, dúi mặt vào ngực người ta luôn, ai ngờ lại nghe được tiếng tim đập bình bịch của người ta. Chúc Nghi ngơ ngác, ngẩng đầu lên nhìn Phi Quân: "Anh Quân, anh bị bệnh tim hả? Sao tim đập nhanh vậy? Tôi sợ tim anh văng ra khỏi lồng ngực luôn kìa."

Phi Quân xấu hổ hắng họng, nhưng tay vẫn không rời khỏi eo của người ta.

"Là có người đẹp nằm trong lòng tôi nên tim tôi đập nhanh chút thôi."

Chúc Nghi nhận ra mình vừa sổ sàng nên ái ngại đứng dậy. Ai ngờ đối phương đè xuống, cậu một lần nữa ụp mặt vào ngực Phi Quân.

Ngay lập tức, tiếng cười khúc khích của Phi Quân quanh quẩn bên tai cậu: "Em thấy ngực tôi thế nào? Thích không?"

Nghĩa là cậu phải thích mới vùi mặt vào đó.

Tai Chúc Nghi đỏ lên, cậu luống cuống: "Là do tôi trượt chân, không có cố ý đâu."

Phi Quân đành buông tay để Chúc Nghi đứng dậy. Mặt Chúc Nghi đỏ lên, không khác quả cà chín chút nào. Tay chân rối bời, luống ca luống cuống chẳng biết để đâu, Chúc Nghi giận dỗi trừng mắt với Phi Quân: "Hừm, nói chung là cái vụ trả lại donate anh phải giải quyết đó. Cái này là do anh đầu têu, anh phải chịu trách nhiệm."

Không đợi Phi Quân trả lời, Chúc Nghi như thỏ nhỏ chạy biến vào trong phòng. Phi Quân ngơ ngác nhìn theo, trên cánh tay và lồng ngực vẫn còn vương lại hơi ấm cùng hương hoa hồng nhàn nhạt quanh người mình. Nhớ lại khoảnh khắc ban nãy, vành tai của anh cũng đỏ lựng lên.

Lần đầu tiên Chúc Nghi chủ động sa vào lòng anh, não bộ Phi Quân đơ mất rồi.

Mà còn một người khác não bộ cũng chạy tán loạn không kém, Chúc Nghi.

Cậu vùi mặt vào trong gối ôm in hình trai 2D sáu múi của mình, cố gắng quên đi cơ ngực nở nang của người ngoài phòng khách.

Thôi rồi, cơ ngực đó đúng gu của cậu quá, làm sao bây giờ. Anh ta là cameraman của cậu, không thể ăn quàng ăn bậy được!

Dù còn đang trong cơn phê vì ôm được mỹ nhân nhưng không có nghĩa anh quên nhiệm vụ của mình phải làm. Đầu tiên, theo như bao quy trình khác, Phi Quân đăng một thông báo trên trang cá nhân của cậu, nội dung là ngỏ ý muốn trả lại số tiền donate cho người đã donate nhầm.

Bên dưới chẳng có ai quan tâm, đa phần người bình luận hỏi vì sao cậu tắt livestream đột ngột như vậy, Phi Quân chém gió đổ thừa nhà mạng có vấn đề, ban nãy đột nhiên bị ngắt mạng.

Sáng hôm sau, Phi Quân gõ cửa phòng cậu. Chúc Nghi vừa nhắm mắt vừa mở cửa. Cậu còn ôm anh chàng 2D của cậu làm Phi Quân hơi ghen. Anh muốn thay thế gối ôm đó!!!

"Có chuyện gì dọ? Nhà hết gas hả?"

Phi Quân khẽ cười: "Không. Đến để kêu em... nhớ check tin nhắn. Hình như là fan donate 50 triệu cho em nhắn."

"Ò." Chúc Nghi ngoan ngoãn đóng cửa lại, ngoan ngoãn cầm điện thoại lên, lúc này coi như cậu đã tỉnh ngủ bảy phần.

Phía bên ngoài, Phi Quân đăng nhập vào nick clone. Chúc Nghi gửi tin tới, ngỏ ý muốn gửi trả sổ tiền. Phi Quân múa phím, ngón tay lướt như bay gõ ra một đoạn văn dài 200 từ bày tỏ sự yêu thích và thần tượng cậu. Sau đó là 100 từ giả vờ suy đoán Chúc Nghi lo sợ là con em nhỏ donate nhầm, sau đó là 100 từ chứng minh mình đã lớn, đã đi làm và hoàn toàn tự chủ về tài chính, sau cùng là 50 từ với nội dung anh donate trong tình trạng tỉnh táo, không có dấu hiệu chơi đồ.

Chúc Nghi đọc tin nhắn tỉnh như sáo. Cậu cuống cuồng chạy ra hỏi ý Phi Quân. Anh cười, nói rằng nếu người ta có lòng như vậy thì nhận đi, thậm chí còn khuyên cậu nên tập làm quen với việc mình có fan giàu.

Chúc Nghi trong lúc mơ màng bị tẩy não thành công.

Chúc Nghi quay trở lại phòng mình, vệ sinh cá nhân, tắm rửa rồi đi ra phòng bếp. Trên bàn là một tô phở còn bốc hơi nóng, cạnh bên là ly cafe sữa đá.

Cậu không thấy gì lạ, ngồi xuống cầm đũa lên, chuẩn bị dùng bữa sáng. Kể từ khi Phi Quân dọn tới đây sống chung, số lần cậu thức dậy ăn sáng càng lúc càng nhiều.

Thi thoảng ánh mắt cậu vô tình lướt qua ngực Phi Quân. Không biết vì sao hôm nay Phi Quân lại mặc áo phông bó sát người. Có ngực cơ tay gì đều căng chặt bên dưới lớp vải mềm làm cậu không muốn cũng phải lén lút liếc nhìn một cái.

"Muốn sờ cơ ngực tôi hả?"

Chúc Nghi giật mình, phân bua: "Ai mà thèm, hứ!"

"Muốn sờ lúc nào cũng được hết, đừng ngại." Phi Quân khẽ cười.

Chúc Nghi mím chặt môi. Không nha, cho không cũng không sờ.

Sờ ngực trai thẳng không hề sướng chút nào, thật đó!

...

Vì Phi Quân còn phải thiết kế váy cưới cho Lân Tuấn nên phải nghĩ cách để xin nghỉ vài ngày. Phi Quân còn chưa nghĩ ra lý do để nghỉ phép thì trên mạng ồn ào chuyện Chúc Nghi được fan donate cho tới 50 triệu. Đúng y những gì Chúc Nghi từng nói, đa phần khu bình luận cho rằng có đứa nhỏ đó cầm điện thoại phụ huynh donate linh tinh. Có người lại hỏi Chúc Nghi là ai.

Có người vào kênh vlog cậu xem thử, cuối cùng lại mê mẩn những vlog giản dị đủ chủ đề của cậu.

Phi Quân định bụng mua bài ém chuyện của Chúc Nghi xuống, nhưng anh chưa kịp ra tay thì có người đi trước một bước. Phi Quân biết người đó là Lân Tuấn, tự nhiên trong lòng thấy chua chua.

Phi Quân giữ đúng lời hứa của mình, chẳng biết anh móc nối quan hệ kiểu gì mà thứ bảy tuần này cậu sẽ có một buổi biểu diễn ở phòng trà hạng sang Mộng. Đây là phòng trà dành cho những người có tiền, những ca sĩ được mời về biểu diễn toàn là người nổi tiếng. Lúc nghe đến tên phòng trà, Chúc Nghi giật mình, nhìn Phi Quân với vẻ vô cùng sùng bái đến độ hai mắt long lanh lên. Tiền catxe của phòng trà này cao lắm đó.

Phi Quân buồn cười, muốn nựng cằm mèo nhỏ đáng yêu này ghê. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.