"Nè, ăn xong chúng ta đi chùa đi."
Phi Quân ngoái đầu lại, trong mắt tràn ngập kinh ngạc: "Đi chùa?"
"Đúng thế, giải hạn cho anh. Chứ anh xui lắm rồi đó."
Có xui mấy đâu, chuyện nhà cháy thì có chủ chung cư lo rồi. Chưa kể đây còn là cơ hội tốt để anh được "chung nhà" với cậu nữa.
Phi Quân khẽ cười: "Được."
Ăn xong, tắm rửa sạch sẽ, sau đó cả hai đến chợ mua trái cây và hoa. Phi Quân thắc mắc, ở chùa cũng bán trái cây và hoa mà nhưng Chúc Nghi cho biết dưới chùa đa phần là trái cây đã hư thối. Trông bề ngoài đẹp đẽ như thế thôi nhưng bên trong đã hư từ thuở nào rồi. Dâng trái cây lên cúng thần linh không nên cúng đồ hư. Hơn nữa, việc mang trái cây hoa từ nơi xa xôi đến cũng xem như là tỏ lòng thành kính với thần linh.
Phi Quân cảm thấy rất hợp lý nên nghe theo.
Lần này hai người bọn họ đi xe máy. Và lần này cũng như lần trước, Phi Quân vít ga với tốc độ cao làm Chúc Nghi xây xẩm mặt mày, không thể không quở trách một phen. Còn anh được mỹ nhân ôm eo, ngực dán chặt lên lưng nên dù có bị quở trách cũng ngoác mồm mà cười.
Bây giờ không phải là ngày rằm nên người viếng chùa không đông lắm. Chúc Nghi cũng không trang điểm gì cả, để mặt mộc như thế đi tới đi lui, có rất nhiều người lén lút nhìn cậu. Có vẻ họ tò mò, một người đẹp như thế chắc có lẽ là nghệ sĩ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-va-doa-hoa-hong/3538517/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.