Chúc Nghi nhìn chiếc moto màu đen trước mặt, sau đó sờ tóc mình: "Đội nón bảo hiểm... bẹp tóc của tôi..."
"Không sao. Vẫn đẹp." Thấy Chúc Nghi đắn đo không muốn đội nón, anh khẽ cười: "Không đội sẽ bị công an phạt, bị giam xe, tôi sẽ không có xe đi làm mỗi ngày."
Chúc Nghi bĩu môi, nũng nịu vươn tay cầm lấy nón bảo hiểm. Nhưng cậu không để ý kỹ, lúc gài quai lại không biết chốt gài bị lật ngược. Chúc Nghi đẩy chốt gài mãi không xong, Phi Quân thấy vậy đành vươn tay giúp đỡ.
"Sợ tóc bẹp mà lại không để ý tóc cuốn vào dây rồi kìa." Phi Quân đáp.
Chúc Nghi hơi nhướng cằm lên để Phi Quân giúp. Ngón tay anh nhẹ vuốt qua cằm cậu, kéo khẩu trang cậu xuống một chút rồi mới chỉnh chốt cài.
Chúc Nghi hạ mi mắt, hàng mi khẽ run lên. Chờ tới khi bên tai vang lên tiếng "cạch" của chốt gài, kèm theo đó là tiếng cười thật khẽ của Phi Quân: "Lên xe thôi."
"Ò." Chúc Nghi đáp.
"Ăn gì?" Phi Quân hỏi.
"Ăn lẩu! Ăn lẩu Hải Di Lào!" Chúc Nghi hồ hởi đáp lời vừa leo lên xe.
Phi Quân chờ mãi vẫn không thấy người ta ôm eo mình. Cậu không biết hắn chờ cái gì, chỉ đành vỗ vai hắn, ra hiệu mau nổ máy.
Phi Quân mím chặt môi, ngay sau đó vặn tay ga. Chúc Nghi bị giật mình, theo quán tính ngã vào lưng Phi Quân, cằm đập thẳng lên vai đối phương. Chúc Nghi bị đau, hít hà: "Anh kéo ga nhẹ xíu được không?"
Phi Quân tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-va-doa-hoa-hong/2846565/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.