Không có chuyến bay thẳng nên chúng tôi bay ra Hà Nội rồi đi xe lên SaPa. Đây không phải lần đầu tôi thấy tuyết vì thời gian du học ở Mỹ tôi đã trải qua bốn mùa đông rất lạnh lẽo rồi. Tuy nhiên cái lạnh khi ấy là cái lạnh thấu tâm can,cái lạnh cô đơn và tủi hờn. Còn hôm nay cái lạnh thật khác,trong sự lạnh lẽo lại có những dòng nước ấm áp chảy qua,lạnh nhưng tràn đầy nhiệt huyết sinh lực...
Gil cũng đi công tác ở Hà Nội vài lần vào mùa đông nhưng Hà Nội không có tuyết. Chính vì thế khi mà tận mắt nhìn thấy những con đường bị tuyết phủ trắng, những ngọn đồi tuyết trắng mênh mông như biển thì Gil vô cùng thích thú. Cậu ấy khác ngày thường rất nhiều,luôn nói không ngừng và chỉ cho tôi những điều thú vị cậu ấy thấy được. Những lúc thế này Gil đáng yêu vô cùng.
Chúng tôi đặt phòng tại một nhà nghỉ ở gần nơi trượt tuyết để tiện di chuyển. Bởi vì du khách tới đây vào mùa đông rất nhiều nên phòng ở có khi sẽ bị cháy, cũng hên cho tôi và Gil là vẫn kịp đặt được phòng.
Với tâm lý háo hức nên không cần nghỉ ngơi sau chặng đường dài từ Hà Nội lên Gil đã kéo tôi ra ngoài chơi tuyết. Chúng tôi đã đặc biệt sắm tất cả những vật dụng cần thiết cho chuyến đi này từ áo ấm, mũ len,khăn quàng,găng tay, giầy ủng... Tuy nhiên ở cái lạnh âm độ thì chúng tôi vẫn rét tới mức răng đánh vào nhau lập cập..
Hai đứa cùng nắm tay nhau đi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/2534661/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.