Cuối cùng tôicũng bị hạ gục bởi thuốc nên ngủ quên lúc nào không biết. Có lẽ đây làgiấc ngủ an lành nhất của tôi trong một tháng vừa qua...
Khi tôithức dậy Gil vẫn còn ngủ. Nhờ uống thuốc và truyền dịch cũng như ăn được chút cháo nên tôi có chút sức lực để ngồi dậy. Tôi nhìn Gil một chútrồi quyết định đứng dậy đi tới bên giường cậu ấy. Tôi lấy ghế ngồi xuống cạnh cậu ấy, ngắm nhìn khuôn mặt Gil đang ngủ say. Gương mặt đẹp hoànmỹ của ngày nào giờ có chút hốc hác gầy ốm. Thế nhưng vẻ đẹp lại khônghề thay đổi. Thượng đế quá thiên vị cho Gil, người ban cho cậu ấy tất cả những gì tuyệt vời nhất. Và người cũng thật tốt khi trao sự hoàn mỹ ấycho tôi tôi.
Tôi đưa tay vén những sợi tóc rối bời che trên tránGil, có lẽ vì phải ở bệnh viện hai ngày nay nên mái tóc Gil hơi rối, nókhông được vuốt gọn gàng triển chu như ngày xưa.
Ngắm nhìn Gilđối với tôi chính là việc cả đời sẽ không bao giờ chán. Khuôn mặt thanhtú này, chiếc mũi cao này, mi cong và rất dài nữa. Thật khiến cho congái ghen tỵ con trai mơ ước..
Mãi nhìn Gil tới mức cậu ấy thức dậy lúc nào tôi cũng không hề biết. Cho tới khi cậu ấy lên tiếng tôi mới giật mình.
- Em nhìn đủ chưa. Gil đẹp quá phải không.
Tôi bật cười trước sự tự luyến tới đỉnh cao của Gil rồi nói.
- Vâng. Gil đẹp. Em thật ghen tỵ với nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn của Gil.
- Thôi cho Gil
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/2534643/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.