Sau khi ăn cơm xong thì tôi nhất quyết phải rửa chén cho bằng được.Cơm đã để mẹ Gil nấu thì chén phải rửa chứ. Lần đầu tiên ra mắt ba mẹGil không thể để hai bác ấy có ấn tượng xấu. Không thể để hai bác ấynghĩ mình là loại con gái cơm không thể nấu,chén không thể rửa.
Gil cũng không cản tôi mà còn phụ giúp tôi. Mẹ Gil còn nói là từ nhỏtới giờ đây là lần đầu tiên Gil tình nguyện rửa chén bát sau bữa ăn. Quả nhiên Gil vẫn có rất nhiều thói xấu.
Rửa chén xong thì lại ra ngoài phòng khách trò chuyện cùng hai bác.Bác trai sau cùng cũng chịu lên tiếng trò chuyện với tôi, thật ra saukhi cùng bác trai trò chuyện tôi nhận ra bác ấy rất hiền chứ khôngnghiêm khắc như vẻ bên ngoài.
Buổi chiều Gil đưa tôi về nhà và cũng ở lại cùng ăn cơm với gia đình tôi. So với sự câu nệ của tôi khi tới nhà Gil thì cậu ấy đối với nhàtôi thân thuộc thoải mái hơn nhiều. Ba mẹ tôi cũng xem cậu ấy như concái mà đối đải..
Ky nghỉ tết cứ thế rồi cũng qua đi. Năm nay valentine đến muộn hơnnên sau khi chúng tôi trở lại trường thì mới tới ngày ấy. Trước khi trởlại trường tôi đã suy nghĩ rất nhiều về món quà sẽ tặng Gil vào ngày hôm đó nhưng vẫn không ra, socola là món quà quen thuộc người ta thườngtặng nhưng tôi nghe nói là khi muốn tỏ tình. Tôi và Gil thì đã tỏ tìnhrồi nên tôi muốn tặng một món quà ý nghĩa hơn. Nghĩ tới Gil từng tặngtôi một chiếc đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/2534590/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.