Khi tôi đứng trong gian phòng ba mẹ đã đặt riêng để chúc mừng sinhnhật của mình thì các bạn bè đã có mặt gần đủ rồi. Người duy nhất cònthiếu chính là người tôi mong đợi nhất,là Gil. Cũng không biết cậu ta sẽ tới thật không hay chỉ nói cho có lệ mà thôi.
Khi mà cả ba mẹ tôi đều đã có mặt thì Gil vẫn không thấy bóng dáng.Lúc này tôi cũng gần như tin tưởng cậu ta sẽ không xuất hiện,cho dù đãcố tỏ ra rằng mình không bận tâm nhưng thực tế tôi che giấu không hềtốt. Cả Linh Lan , Minh Nguyệt và Tường Vi gần như thấy được sự hụt hẫng trong lòng tôi vì một phần họ hiểu được nguyên nhân trong đó. Nhưng màbởi vì đang có những người khác ở đây nên không ai muốn vạch trần tôicả,tuy nhiên tôi có thể đọc được sự an ủi qua ánh mắt của ba cô bạn. Đáp lại tôi chỉ có thể cười gượng một tiếng.
Ba đặt cho tôi một chiếc bánh kem rất lớn,đây là chiếc bánh kem lớnnhất trong suốt mười bảy năm sinh nhật của tôi. Tôi biết ba mẹ đang rấtvui và tự hào về mình nên tôi càng không thể để tâm trạng của mình pháhủy bầu không khí. Mọi người giúp tôi cắm lên những cây nến và bắt đầuđốt lửa. Sau đó là tiếng mọi người đồng thanh hát bài chúc mừng sinhnhật,lúc nhắm mắt lại và ước nguyện tôi đã ước ” giá như Gil có mặt ởđây”.
Khi mọi người hò vang khấn khích,tôi mở mắt ra thì lại bất ngờ trôngthấy Gil,cậu ta đang đứng ở trước mặt tôi,mái tóc vốn được chăm sóc gọngàng hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/2534564/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.