Kỳ nghỉ tết cuối cùng cũng đến,lúc dọn đồ để về nhà cả bốn đứa chúngtôi đều rất vui vẻ. Dù sao vẫn còn chút tâm tính của những đứa trẻ nênai cũng vui vì không phải lo tới học hành trong một thời gian cũng không ngắn. Tường Vi có lẽ là người vui mừng nhất bởi vì cậu ấy thoát được sự giám sát của dì mình,cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp chúng tôi. Dì củaTường Vi là một người nghiêm khắc , bởi vì học lực của Tường Vi luônthấp hơn nhiều bạn khác trong lớp nên dì cậu ấy luôn mọi nơi mọi lúc“quan tâm” tới cậu ấy. Dù không nói ra nhưng tôi biết Tường Vi luôn cốgắng rất nhiều,kỳ thi xếp hạng học kỳ 1 thành tích của cậu ấy cũng tiếnbộ rất rõ rệt,nằm trong top 50 của năm nhất.
Minh Nguyệt và Linh Lan cũng lần lượt xếp ở vị trí 20 và 35 trong đợt thi xếp hạng vừa qua. Cả bốn chúng tôi nhìn chung đều hài lòng vớithành tích của mình. Nhưng tôi và Linh Lan lại giống nhau có cùng mộtmục tiêu xa hơn để nổ lực. Tôi thì muốn vượt qua Gil để vươn lên vị trísố 1 còn Linh Lan muốn giống như chị Khánh Trang cũng đứng nhất để gia đình tự hào. Và chúng tôi cần phải thật chăm chỉ để thực hiện mục tiêu đó,nhưng trước hết phải ăn tết thật vui đã.
Bởi vì cả trường đều trở về ăn tết nên trước cổng trường hôm nay chật kín người và xe. Phải khó khăn lắm tôi mới tìm thấy ba trong rừng người đó. Và cũng rất vất vả để ba con tôi thoát khỏi nơi đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/2534541/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.