Cuối cùng Ngụy Thăng vẫn được tha. Diêu Khâm biết tin khi lớp trưởng đại diện cả lớp đến thăm bệnh.
– … Thật không?
Chuyện lần này của Diêu Kham, thật ra những người còn lại trong lớp vô tình hữu ý hùa theo cô lập cậu, lớp trưởng đến thăm cũng là theo quy tắc là làm, thế nên mới chọn đúng ngày trước khi Diêu Khâm xuất viện mới đến, nguyên nhân cũng là do vậy. Sau khi báo chuyện cho cậu biết, vội vàng rời đi.
Hôm sau, Diêu Khâm đi học lại, quả nhiên vẫn thấy Ngụy Thăng. Thế nhưng không hiểu vì sao, hắn không ngồi đằng sau lưng cậu nữa, mà bị chuyển đến một góc cạnh cửa sổ. Vốn cậu muốn lại hỏi chuyện, nhưng từ sau khi trở lại lớp học, cả lớp bắt đầu nhìn cậu bằng một ánh mắt cổ quái, cậu vừa đứng lên hàng chục đôi mắt dõi theo, dường như đang giám sát từng hành động của cậu. Đành phải chờ đến lúc tan học vậy… Thầm nhủ vậy, Diêu Khâm mới cầm lấy sách giáo khoa lên đọc. Thế nhưng chờ đến giờ ra chơi, đã không thấy bóng dáng Ngụy Thăng đâu cả. Hỏi mấy người khác, thì nhận được phản ứng ngạc nhiên của đối phương, sau đó mới miễn cưỡng trả lời cậu:
– Ừm, chắc là đi WC rồi.
Đến giờ phút này, Diêu Khâm mới ngẫm ra được rốt cuộc cậu vẫn không thể hòa nhập lại với bạn bè trong lớp, vì chột dạ cũng đúng, mà vì áy náy cũng đúng nốt. Có lẽ tương lai sẽ có khả năng, nhưng tuyệt đối không phải hiện tại. Vì vậy, cậu ậm ừ vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-trong-thap-nga/3285912/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.