Tuy rằng mỗi tối Diêu Khâm đều đi làm thêm, nhưng tiền lương cũng chỉ đủ cho cậu chi tiêu hàng ngày, chứ để tiết kiệm thì quá khiên cưỡng.
Hơn nữa, Trương Hưng Dịch cũng không nói rõ bọn chúng muốn “tiền tiêu vặt” nhiều hay ít, nhưng cậu chắc chắn không phải là ít rồi, đã thế nhân số lại còn đông, khoản chi này cứ thế mà nhân lên gấp bội. Ngày đầu Diêu Khâm miễn cưỡng tiết kiệm được một khoản đem đi nộp, đổi lại được một ngày bình yên. Thế nhưng ngày thứ hai, thứ ba, “tiền tiêu vặt” càng ngày càng ít, Trương Hưng Dịch và Ngụy Thăng tuy không nói gì, nhưng vẻ mặt rõ ràng không hài lòng, mỗi lần đếm tiền đều chửi mát mấy câu, ánh mắt nhìn cậu cũng càng ngày càng u ám. Mấy lần nếu không có Trương Hưng Dịch ngăn cản, cậu không biết mình sẽ gặp tai họa gì nữa.
Sáng nay, Diêu Khâm lục tung khắp phòng mình mới moi ra được mấy tờ tiền dúm dó, thế này cũng là may rồi, nhưng mới chỉ bằng một nửa số tiền lúc ban đầu!
… Phải làm sao đây!
– Tiểu Khâm, không đi học à con? – Một người phụ nữ trạc tứ tuần đi ngang qua phòng Diêu Khâm, thấy cậu cầm tiền mặt ngây ngẩn, mới ngạc nhiên hỏi.
Diêu Khâm giật mình, vội vàng phục hồi tinh thần, mở miệng định nói, nhưng nhìn đến mái tóc để điểm bạc của mẹ mình rồi lại nuốt lời nói vào trong, lắc đầu khẽ đáp.
– Dạ, con đi bây giờ đây ạ. – Dứt lời, cậu liền dọn dẹp qua loa phòng.
Người phụ nữ mỉm cười gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-trong-thap-nga/24555/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.