Sau khi uống thuốc vài ngày, Lam Y lại bắt đầu tung tăng nhảy nhót.
"Anh, có thể đi chơi được không?"
Lam Y trông mong nhìn Mạc Lâu.
Mấy ngày nay Mạc Lâu rất lo lắng cho cậu, lúc này bộ dáng nhảy nhót thật sự làm cho Mạc Lâu không biết nói như thế nào.
Hắn giơ tay lên nhẹ nhàng búng lên trán Lam Y: "Còn đang bệnh đó?"
Lam Y ôm trán, trong ánh mắt lập tức nổi lên gợn sóng, giống như sóng biển sắp tràn bờ.
"A, sao em lại bị bệnh lúc chuẩn bị đi chơi cơ chứ." Cậu đề cao âm lượng một chút, "Em nói rồi, hiện tại em rất khỏe."
"Buổi tối sẽ dẫn em đi."
Lam Y hướng hắn lộ ra hàm răng trắng, cười hì hì nói: "Được!"
Vào ban đêm.
Mạc Lâu hóa thân thành một con rồng dài ba bốn thước, đây là do hắn đã thu nhỏ lại, nguyên hình thật lớn đến mức có thể vây quanh cả tinh linh nhất tộc.
Lam Y thuần thục nhảy lên ôm cổ Mạc Lâu.
Vảy lạnh lẽo truyền đến cảm giác bóng loáng nhẵn nhụi, Lam Y rất thích vảy của hắn, cậu nhẹ nhàng đi lên, thịt mềm trên khuôn mặt cọ tới cọ lui trên vảy, giống như mèo nhỏ làm nũng.
Mạc Lâu cảm giác được cổ ngứa ngáy, cũng biết Lam Y đang cọ vảy của hắn.
"Ôm chặt."
Hắn giương đôi cánh đỏ sẫm, bay lên không trung.
Khe nước là nơi sinh sống của tộc nhân ngư, nằm ở một con sông lớn chảy về phía cửa biển phía tây.
Về phần bọn họ vì sao buổi tối mới đến, tự nhiên là có liên quan đến thói quen sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-tinh-linh-cua-ma-long/931787/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.