Ngồi bên ngoài sân bóng tôi thầm nghĩ: Quả nhiên đó thực sự chính là quán quân của hai năm trước – Đại học Rikkai! Số lần huấn luyện nhiều hơn Học viện Seigaku rất nhiều, xem ra lần này trở về phải cùng Inui bàn bạc một chút để tăng huấn luyện lên mới được.Bunta sau khi huấn luyện đi đến ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Cậu nói cậu không chơi tennis nữa mà? Không chơi mà ngồi ở đây à?”“Đúng vậy, tôi nói tôi không thi đấu tennis với cậu nữa chứ tôi đâu có nói tôi không chơi tennis nữa.” Tôi nghiêm túc nhìn Bunta.
Cái này không tính là nói dối đúng không?“…” Bunta không biết phải nói gì.Ồ? Sao tự nhiên ánh sáng lại tối đi vậy: “Các anh huấn luyện xong chưa? Tại sao lại sang bên này?” Tôi ngẩng đầu nhìn, thì ra là các cầu thủ chính thức của Rikka.
Ôi, sao lại cao như vậy? Bọn họ không biết là ngẩng đầu lên để nhìn rất mệt hả?Yanagi lấy quyển sổ ghi chép và mở nó ra: “Tôi nhớ không lầm thì cô vừa gọi tôi là đàn anh Yanagi? Cô biết tôi à?” Ủa sao để ý kỹ quá vậy?Tôi cười nhẹ: “Các anh nổi tiếng nên tôi biết thôi.” Sau đó đi đến bên cạnh anh ta nói nhỏ: “Hơn nữa tôi còn biết không ít chuyện về đàn anh Yanagi vậy nên đừng quá để ý đến tôi.
Haha.” Tôi đã cố ý nhấn mạnh từ “quá”.
Cơ thể Yanagi ngay lập tức đóng băng.Niou nhận ra Yanagi có chút cứng ngắc thì kéo áo Yanagi: “Cô ấy nói gì thế?” Bộ dạng trông rất tò mò.“Đàn anh Niou, anh có biết sự tò mò có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-tennis-xuy-tuyet/4574168/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.