“Anh yêu ơi, mau lại đây xem, cục cưng của chúng ta mở mắt rồi.” Giọng nói của một người phụ nữ đã đánh thức tôi dậy.Hả? Cục cưng? Đang nói ai vậy?“Hừm, đúng là mở mắt rồi, bà xã, em nghĩ xem, nên đặt tên cho cục cưng của chúng ta thế nào nhỉ?” Sau đó một người đàn ông lên tiếng.Wow…trai đẹp, gái xinh! Nào, đợi đã, giờ không phải lúc để mải mê ngắm nghía trai đẹp hay gái xinh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi...tôi...Tại sao tôi lại biến thành bộ dạng thế này? Tay của tôi sao nhìn lại nhỏ như vậy, đây thật sự là tay của mình ư? Đây rõ ràng là tay của một đứa trẻ sơ sinh cơ mà? Trò đùa gì vậy? Chết mất thôi, thật sự đã xảy ra chuyện gì? Không được, tôi phải nghiêm túc nhớ lại xem…Dòng hồi tưởng…Tối hôm đó, sau khi ra khỏi nhà Liên Nguyệt…“Haiz, suýt chút nữa lại bị con bé Nguyệt Nguyệt lôi đi xem Hoàng Tử Tennis, nếu phải ngồi xem với cậu ấy, chắc tôi sẽ chết mất.
Nhóc con đó không xem đến nửa đêm thì chắc chắn không chịu buông tha cho tôi đâu.
Haiz....!Tại sao tôi lại có đứa bạn xấu xa như thế chứ?” Trên đường về nhà, tôi vừa đi vừa nói linh tinh.Đột nhiên tôi nghe thấy một giọng nói: “Cẩn thận!”“...?” Cẩn thận chuyện gì cơ? Đang nói tôi phải không? Tôi ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một chậu hoa từ trên lầu rơi xuống.
Thôi xong, không kịp tránh nữa rồi."Xoảng..." Lúc đó tôi chỉ kịp nghĩ: [Tại sao bạn không nói sớm hơn chứ?]“Ôi...Rơi trúng người rồi.”“Trời, mau lên, mau gọi xe cấp cứu đi.”Hả? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-tennis-xuy-tuyet/4574130/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.